Sở Băng Tâm nở điệu cười thoả mãn khi nhìn tình trạng hiện giờ của cô.
Tay khẽ vịn vào bồn rửa mặt, cô xoay người lại, nhàn nhạt trả lời.
- Tôi không mời thì cô không tới!?
Đến lúc này cô mới nhìn rõ khuôn mặt của cô ta. Cả khuôn mặt đều bị bỏng rất nặng. Nếu không phải nghe được giọng nói của cô ta, thì chỉ dựa vào khuôn mặt này ngay cả cô cũng không thể nhận ra được.
Sở Băng Tâm vỗ tay vài cái cho có lệ, miệng vẫn không ngừng cười.
- Phải! Chơi với nhau bao lâu rồi mà chẳng lẽ hai người chúng ta không hiểu nhau sao?
Dừng việc vỗ tay, Băng Tâm tiếp tục.
- Tôi thật sự thấy cậu rất giỏi đó. Vẫn còn gượng sức được tới giờ phút này.
- Cậu không thoát được đâu.
Không hiểu sao Sở Băng Tâm lại nổi điên, dùng sức bấu vào hai vai cô, móng tay cứ thế xuyên qua ra thịt, từng chút máu nhỏ giọt tiếp tục thấm qua váy cưới.
- Phải, tôi vốn dĩ đã không thoát được âm mưu thâm độc của cậu rồi! Nhưng cậu đừng lo, hôm nay tôi muốn ở lại chơi đùa với hai người.
Cô cắn răng, nén từng đợt đau nhói đang dâng lên ở vai. Cảm thấy móng tay Sơ Băng Tâm ngày càng xuyên sâu và chạm tới xương mình. Nhưng một chút sức lực để phản kháng cũng không có.
- À... Tôi còn chưa nói cho cậu biết một chuyện.
Sở Băng Tâm từ từ buông cô ra, mặt lại quay về dáng vẻ vui tươi như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chinh-ngay-ngo-dung-lam-lieu/2455286/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.