Lâm Dật Phong từ lúc về đến nhà cho tới giờ vẫn kiên nhẫn im lặng đi bên cạnh Lâm Phương Phương. Thái độ trầm mặc cùng biểu cảm nhíu mày liên tục của cô làm anh vừa lo lắng nóng nảy lại vừa cảm thấy ấm ức. Không phải anh đã cố gắng giải thích rồi hay sao, cũng đâu phải anh cố ý, là Cố Tịch kia khi không bổ nhào vào người anh cơ mà, một người được cho là đã chết bỗng nhiên một ngày sống sờ sờ hiện ra trước mắt, có mấy người nào giữ được bình tĩnh, không hốt hoảng? Vì sao cô có thể vì chuyện này mà giận anh lâu như vậy? Lâm Dật Phong không kiên nhẫn thêm được nữa, lên tiếng phá tan bầu không khí tĩnh lặng đến khó chịu này.
“Anh đã nói anh không cố ý ôm cô ta rồi, sao em không chịu hiểu mà cứ như vậy bày thái độ với anh? Không phải quá bất công rồi?”
Lâm Phương Phương đang trầm mặc, bị giọng điệu lên án của Lâm Dật Phong kéo về thực tại, có chút giật mình, sau lại thêm chút uất ức. Anh lớn tiếng cái gì a? Không phải là ôm người khác sao, bị động hay thụ động thì cũng là ôm, cô cũng chỉ là im lặng chút thôi, cần gì phải to tiếng như vậy cơ chứ? Ánh mắt Lâm Phương Phương có phần ai oán nhìn lên khuôn mặt bất mãn của Lâm Dật Phong.
“Anh mặc kệ em, to tiếng như vậy là ý gì? Vì người khác mà to tiếng với em?”
Lâm Dật Phong chống lại ánh mắt của cô, cảm giác giận thật sự. Cô cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chinh-nam-chu-la-cua-ta/2457196/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.