Tấm bình phong ngăn cách không gian phía trong với bên ngoài cũng không ngăn nổi sự xuất hiện của những kẻ không mời mà tới. Hai bóng dáng không thể quen thuộc hơn lần lượt hiện ra trong mắt, Dương Kiến Bang với biểu tình khó chịu trên mặt cùng nụ cười rực rỡ như tỏa nắng của Liễu Thu Thu làm Lâm Phương Phương có chút chóa mắt.
“A, không nghĩ tới sẽ gặp được chị ở đây. Hay là chúng ta cùng ngồi chung đi. Bọn em cũng vừa mới đến thôi!”
Liễu Thu Thu cất tiếng nói, giọng điệu như cả hai là chị em tốt gặp lại nhau vậy. Lâm Phương Phương không nhịn được, khóe miệng nhếch lên giễu cợt.
“Tôi không nghĩ tới là chúng ta lại có thể thân đến mức độ đó. Tôi không có thói quen ngồi chung bàn ăn với người lạ. Có lẽ làm hai người thất vọng rồi!”
Thái độ xa lánh của cô khiến Liễu Thu Thu có chút ngạc nhiên. Không phải là cô ta phải nổi giận khóc lóc khi thấy cô ở chung với Dương tổng hay sao? Sao lại trở thành như vậy. Nghĩ đến đấy, Liễu Thu Thu vẫn không chịu buông tha, ánh mắt hiện lên chút sương mù, thái độ đáng thương yếu đuối cố gắng lên tiếng.
“Chị, em biết chị vẫn còn giận chuyện của em và Kiến Bang, nhưng chúng em là thật lòng yêu nhau, cũng không nghĩ tới làm tổn thương chị. Chị đừng như vậy có được không?”
“Đừng như vậy là đừng như thế nào? Hai người yêu nhau thật lòng hay giả tạo thì liên quan gì đến tôi? Tôi không muốn ngồi chung với cô cũng phải được cô cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chinh-nam-chu-la-cua-ta/112465/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.