Vừa thấy cô, Vân lão phu nhân liền bước nhanh về phía cô lên tiếng hỏi ""Con là Linh nhi""
""Dạ""Lâm Nhược Linh lễ phép đáp lại
Vân lão phu nhân lập tức ôm chầm lấy cô thì thào""Tốt, rất tốt, Lâm lão vậy mà lại nuôi dưỡng con lớn như vậy, con thật đáng thương, mẹ lại mất sớm, cha thì....., con đừng sợ, có gì cứ ủy khuất với ta, ta sẽ làm chủ cho con, được không?""
""Linh nhi sống rất tốt, làm phiền Vân lão phu nhân lo lắng rồi""
Vân lão phu nhân nở nụ cười nhẹ, người phụ nữ này nếu không nhìn kĩ thì chỉ là trải qua bốn mươi lăm, bốn sáu mùa xuân thôi, khuôn mặt hài hòa, nụ cười sâu thẳm hiện lên một tia chua xót. Không gian rộn nhịp của bữa tiệc nhưng đối với Vân lão phu nhân lại cô độc, tịch mịch đến khó tả như thế!
Lâm Nhược Linh cùng Vân lão phu nhân hàn huyên một chút chuyện, bỗng cô như nhớ ra chuyện gì đứng dậy lên tiếng""Xin lỗi Vân lão phu nhân, Linh nhi phải ra ngoài một chút ạ""
""Um, không có gì""
Lâm Nhược Linh bước nhanh ra cửa một mình lái chiếc toyoga của Trần Vũ đi đến Hải Vân, sau 35" cô quay lại, tay cầm chiếc hộp nhỏ sải bước vào bữa tiệc. Bước đến bên cạnh Vân lão phu nhân, cô nở nụ cười đặt chiếc hộp vào tay bà lên tiếng
""Nhân thượng chinh đồ tâm bất lão
Chí triều phong đỉnh cảnh trường xuân
Vân lão phu nhân, Linh nhi thật thiết sót, chúc người sinh nhật vui vẻ""
""Linh nhi, con biết không, hôm nay gặp lại con là ta đã vui rồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chinh-nam-chu-cua-nguoi-ta-khong-quan/70712/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.