Lúc này cô đang trong tình thế tiến thoái lưỡng nan không biết phải làm sao cho phải. Cô không thể ở lại đây vì nếu ở lại có thể Hạ Minh Nguyệt sẽ phát hiện cô là nữ nhân mất. Lúc đó càng khó giải thích được mọi chuyện với nàng hơn. Và nếu nàng biết cô là nữ nhân thì nàng sẽ đối xử với cô như thế nào đây, nghĩ đến thôi cũng làm cô không khỏi lo sợ.
Cô liền đưa mẫu thân ra để lấy lý do rời đi:
“ Thật ra, mẫu thân ta từng nói bà cảm thấy mệt mỏi khi phải quản lý nhiều cửa tiệm kinh doanh. Đã vậy, gần đây phụ thân ta còn mở thêm nhiều cửa tiệm khác nữa. Cho nên ta phải giúp mẫu thân trông coi để đỡ đần bà. Ta bây giờ còn rất nhiều công việc cần phải giải quyết, nàng…”
“Thôi được rồi thϊếp không làm phiền chàng nữa, công việc quan trọng. Chàng đi đi”. Nàng cắt ngang lời cô rồi xoay người đi về phòng ngủ.
Cô tuy đạt được mục đích nhưng cũng chẳng thấy vui mừng rồi nhanh chóng rời đi cùng Tiểu Đào.
Sáng hôm sau, cô đến phòng Hạ Minh Nguyệt đón nàng đi chơi như đã nói, trông sắc mặt nàng vẫn không hề thay đổi so với tối hôm qua. Đôi phu thê nắm tay nhau tình cảm đi ra ngoài dạo chơi khiến mọi người không khỏi ghen tị tình cảm mặn nồng của cặp đôi mới thành hôn này. Ai cũng nhìn họ không chỉ về việc họ thể hiện tình cảm đối với nhau mà còn về nhan sắc của họ, đẹp đến không thể ta được. Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chinh-la-the-tu-toi/2439968/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.