“Không có, chỉ là ta cảm thấy không khoẻ một chút thôi. Lâm công tử, vậy ta xin phép về trước”. Trịnh Lãng đáp lại
“Vậy huynh hãy đi nghỉ sớm đi”. Lâm Phong tiếp lời
Dứt lời, Trịnh Lãng đứng dậy rời đi, theo bước chân người hầu, hắn đã nhanh chóng đến được phòng của mình. Nhưng khi vừa đặt chân vào phòng thì hắn bỗng thấy một bóng người quen thuộc đang di chuyển từ phía xa khiến trái tim hắn đập mạnh lên từng hồi. Trong vô thức, hắn chạy vụt theo bóng người kia.
“Trịnh công tử, người đi đâu vậy?”. Người hầu vừa chạy theo sau vừa lên tiến hỏi
Tuy vậy, nhưng hắn không hề để ý người hầu đó cứ dán mắt vào bóng hình đó mà nhanh chóng tiến lại gần. Người hầu vì đuổi theo không kịp hắn nên nhanh chóng đi báo tin cho cô.
“Đại thiếu gia”.
Lâm Chi biết ý, liền rời khỏi bàn nhậu đến chỗ người hầu.
“Có chuyện gì ?”. Lâm Chi tò mò hỏi
“Thưa thiếu gia, khi nô tì dẫn Trịnh công tử đến cửa phòng thì ngài ấy đột nhiên chạy đi đâu đó. Nô tì đã cố hết sức chạy theo ngài ấy nhưng không kịp”.
“Ta hiểu rồi. Ngươi về nghỉ ngơi đi”.
“Vâng, thưa thiếu gia”.
Sau đó Lâm Chi cùng đám người hầu tức tốc đi tìm Trịnh Lãng để mặc Lâm Phong một mình tiếp khách. Còn bên phía Lâm Phong sau khi nghe người hầu báo cáo sự tình lại, thì hắn cũng không nói gì thêm chỉ trầm tư suy nghĩ điều gì đó.
Lúc này Trịnh Lãng, với tốc độ của hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chinh-la-the-tu-toi/2439914/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.