Giang Ly Hoán đang suy tư.
Tiểu cô nương đột nhiên thu tay lại, vẻ mặt bình tĩnh từ trong túi lấy đồ ăn vặt ra.
Vừa xé đóng gói, vừa nhỏ giọng nói thầm.
"Uống sữa có thể cao, ăn đồ ăn vặt cũng có thể cao, cho nên phải ăn nhiều đồ ăn vặt."
Bộ dáng kia, nhìn qua phá lệ nghiêm túc.
Mảnh lông mi dài, che khuất đôi mắt thủy nhuận kia của cô.
Giang Ly Hoán thầm nghĩ: Đại khái, trong mắt đều là tiểu vui mừng đi.
Ngón tay thon dài, chậm rãi dừng ở chỗ mà vừa mới bị Trà Trà nắm qua.
Nơi đó phảng phất, còn sót lại một chút độ ấm.
*
Hai người xuống xe, Trà Trà nhấc chân liền đi về phía trước.
Giang Ly Hoán đột nhiên lên tiếng, "Tôi có việc muốn nói với cậu."
Giọng nói thanh lãnh, mặt vô biểu tình.
Trà Trà dừng bước chân lại, nghiêng đầu nhìn hắn.
Đợi vài giây, chỉ thấy Giang Ly Hoán cất bước đi về phía trước.
Tiểu cô nương đứng ở tại chỗ, vẻ mặt mộng bức, mắt thấy thân ảnh kia cùng chính mình kéo ra khoảng cách.
Cô vội vàng nhắc đôi chân ngắn nhỏ của mình vội chạy theo.
Sau khi đuổi theo Giang Ly Hoán, tiểu cô nương thập phần bất mãn hỏi hắn, "Cậu không phải có việc muốn nói với tôi sao?"
Ta đứng ở chỗ đó chờ ngươi nói, kết quả ngươi bỏ đi???
"Vừa đi vừa nói chuyện." Hắn lạnh lùng nói.
Trà Trà ánh mắt lóe lóe, ".........Được rồi, vậy cậu nói đi."
Hẳn là một lát liền nói không xong, vừa đi vừa nói chuyện cũng có thể, còn có thể tiết kiệm thời gian,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chinh-khong-du-ngot-ngao/991952/chuong-375.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.