Trà Trà bị khen đến tâm hoa nộ phóng.
Cô hắng giọng, nghiêm trang buông tay nhỏ đang bụm mặt xuống.
Như là nghĩ tới chính sự, nhìn Mặc Tinh Hoàn, duỗi tay chỉ về phía cái khăn gấm bao lại lá thư kia.
"Lá thư ở đàng kia, ngươi hiện tại đi mở ra xem đi!
Bất quá, ta không biết bên trong có hạ độc dược gì đó hay không, ngươi cẩn thận một chút."
Mặc Tinh Hoàn gật đầu.
Bộ dàng vừa ngốc vừa ngoan này của nàng, hắn thật sự rất muốn đem nàng một ngụm nuốt chửng.
Thấy Mặc Tinh Hoàn không có động tĩnh, Trà Trà bất mãn lại đẩy đẩy hắn một chút, "Mau đi a!"
Tại sao lại phản ứng chậm như vậy?
"Được được được, đi ngay đây." Giọng nói của nam tử tràn đầy bất đắc dĩ cùng sủng nịch.
Bên trong lá thư có hạ độc dược?
Tiểu bảo bối trong đầu suy nghĩ cái gì?
Bất quá......Có tâm cảnh giác, đây là chuyện tốt.
Hắn rũ mắt liếc nhìn phong thư, có chút khinh thường, đối với thủ đoạn của hai người Ninh Tương và Mặc Tinh Lang, hắn từ trước đến nay đều không cảm thấy có thể uy hϊế͙p͙ đến hắn.
Hai người bọn họ nháo không ra cái bọt sóng gì cả.
Nhưng tin tức này là tiểu bảo bối vì hắn, tự mình đi một chuyến, cực cực khổ khổ lấy về.
Hắn không thể cô phụ tâm ý của nàng.
Cho nên, nhất định phải xem.
Không chỉ muốn xem, mà còn muốn thập phần coi trọng.
Hắn muốn cho tiểu bảo bối nhà hắn biết tin tức mà nàng lấy được, đối hắn có trợ giúp lớn như thế nào!
Ngay khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chinh-khong-du-ngot-ngao/991886/chuong-309.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.