Mặc Tinh Mộ chỉ cảm thấy cả người giống như bị sét đánh. Không nghĩ tới, hoàng huynh thế nhưng lại là cái dạng này. Hắn cho rằng, là công tử tuấn tú kia chơi trò thủ đoạn. Hiện tại...... Hoàng huynh của hắn mới là người nắm giữ hết thảy đi? Kết quả này, thật đúng là ngoài dự đoán. Nhận thấy được Mặc Tinh Mộ không hé răng, Mặc Tinh Hoàn nghiêng đầu nhìn hắn, "Còn có việc sao?" Những lời này ẩn chứa ý tứ không cần nói cũng biết. Mặc Tinh Mộ lắc đầu, thập phần tự giác từ tẩm điện lui đi ra ngoài, thuận tiện đóng cửa lại. Ừm, hắn hiểu. Hoàng huynh đang đuổi hắn đi. Đồng thời, cũng là đang nói cho mình biết, hai người bọn họ quan hệ thật sự rất thân mật...... "Hắn như thế nào lại đi rồi? Không phải có việc đến tìm ngươi sao? Thoạt nhìn bộ dáng rất hoảng loạn?" Trà Trà khó hiểu hỏi hắn. Chẳng lẽ là mình đang ở chỗ này không thích hợp? Chuyện muốn nói, không thể để cô nghe sao? Cho nên, hắn mới bỏ đi? Mặc Tinh Hoàn lập tức giải thích, "Vậy thì chứng minh rằng hắn không có gì chuyện quan trọng." Những lời đồn đãi trong cung Thái Tử, hắn tất nhiên biết. Nếu việc này, Mặc Tinh Mộ cũng biết được, vậy ước chừng, toàn bộ hoàng cung đều lan truyền khắp. Hắn rũ mắt, nhìn tiểu cô nương ngoan ngoãn trong lòng. "Ngươi không phải muốn ra ngoài đi dạo sao? Ngày mai bắt đầu, cùng ta đi đọc sách, được không?" "Được a!" Trà Trà gật gật đầu, rất là vui vẻ. Ngày mai liền có thể đi ra ngoài! Ngay sau đó, cô nghiêm túc dò hỏi. "Ta đây có cái gì cần phải đặc biệt chú ý sao? Ví dụ như: Cái gì không thể làm, cái gì không thể nói? Có thể chọc phiền toái cho ngươi gì đó......" Hắn hiện tại là Thái Tử, phía trêи hắn còn có Hoàng Thượng, xung quanh còn có không ít người mơ ước vị trí Thái Tử này của hắn. Cũng không thể nguyên nhân bởi vì cô ngoài ý muốn mà mang lại phiền phức. Mặc Tinh Hoàn trêи mặt mang theo vài phần ý cười, tiểu cô nương nhà hắn một chút cũng không ngốc. Ngược lại vô cùng ngoan ngoãn, ngoan ngoãn đến mức hắn có chút đau lòng. Hắn giơ tay, cầm một khối bánh quế hoa, đưa đến miệng tiểu cô nương. "Có ta ở đây, mặc kệ là làm ra cái gì đều không cần phải lo lắng." "Được rồi." Cô há miệng, cắn một ngụm. Bánh quế hoa vừa ngọt vừa thơm, ngày mai khi đi đọc sách, nhất định phải mang một chút. Mặc Tinh Hoàn nhìn nhìn khối bánh quế hoa bị cô cắn một nửa, vẻ mặt đầy ý cười đem nửa khối còn lại nhét vào trong miệng mình. Trước khi Trà Trà phản ứng lại, lại cầm thêm một khối bánh quế hoa, đưa đến bên miệng cô. Trong lòng cân nhắc, thời điểm đi đọc sách, phải mang theo một ít thứ tốt cho Trà Trà, hoàn toàn không chú ý tới điểm chi tiết nhỏ này. Thất Thất, 【............】 Tự bế thật tốt a! Ta yêu tự bế, ta thương tự bế...... Buổi tối. Trong cung Thái Tử những người được chọn làm thư đồng, đột nhiên bị thái giám mang ra khỏi cung Thái Tử, nói là muốn đem bọn họ đưa ra hoàng cung, từng người dẹp đường hồi phủ. Mọi người vẻ mặt mộng bức. Từ từ? Bọn họ có phải hay không bỏ lỡ cái gì? Không phải nói tốt thư đồng Thái Tử là tuyển một người từ trong nhóm bọn họ sao? Bọn họ còn chưa có bắt đầu cạnh tranh, đã bị đuổi ra đi? Vậy thư đồng của Thái Tử đâu??? Ai làm thư đồng của Thái Tử? Mộng bức? Một đám người vừa mờ mịt lại vừa không biết phải làm sao. Nếu là mơ màng hồ đồ như vậy trở về nhà, sợ là phải bị phụ thân nhà mình đánh chết. Trước khi bọn họ tiến cung, đều là phụ thân ôm hy vọng mà đến. Thề là phải ở trước mặt Thái Tử lấy lòng. Nếu không, cùng nói mấy câu cũng được. Nhưng hiện tại, đừng nói là lấy lòng, một lời cũng chưa nói, thậm chí, bọn họ cũng chưa nhìn thấy Thái Tử, liền không thể hiểu được bị đuổi ra cung. "......" Mất mặt! Quá mất mặt! Phụ thân của bọn họ tốt xấu gì, cũng đều người có thanh danh, như thế nào có thể bị khinh nhục như vậy?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]