Mặc Tinh Hoàn cũng không biết tiểu cô nương vì cái gì mà nhìn hắn chằm chằm.
Chỉ cảm thấy, đột nhiên lạnh sống lưng.
Nhịn không được đánh cái rùng mình.
Hắn lại nhìn tiểu cô nương, Trà Trà đã cúi thấp đầu nhỏ, không biết suy nghĩ cái gì, thoạt nhìn, bộ dáng thực chuyên chú.
Nam tử cân nhắc một chút, thong thả ung dung đem điều kiện có lợi nhất tất cả liệt kê ra, nếu nàng ngủ ở nơi này hết thảy hắn đều đồng ý.
Ví dụ như: Có rất nhiều đồ ăn ngon!
Lại ví dụ như: Hoàn cảnh an tĩnh và thuận tiện, bên cạnh còn có bể tắm để tắm gội.
Tiểu cô nương ngẩng đầu, đôi mắt ngập nước nhìn hắn.
"Ngươi có phải khi nhìn thấy ta, liền biết ta là cô nương?"
"Đúng vậy."
"Được rồi......"
Trà Trà có chút ngốc, cô ngụy trang kém như vậy sao?
Cô cúi đầu ý phục của mình một chút, sau đó ngẩng đầu lên hỏi, "Thực sự có thể dễ dàng nhìn ra sao?"
Rõ ràng buổi sáng hôm nay cô cùng đám kia người thư đồng được chọn kia, những người đó còn bị nàng dọa.
Nhìn bộ dáng mong chờ kia của tiểu cô nương, Mặc Tinh Hoàn có chút không đành lòng đả kϊƈɦ cô, vì thế, thay đổi cách nói uyển chuyển hơn một chút.
"Kỳ thật, cũng còn tốt......"
Trà Trà, "......Bộ dáng của ngươi thật sự rất miễn cưỡng."
Lại ở hống cô.
Cô thở dài, "Dễ dàng nhìn ra thì dễ dàng nhìn ra đi, bây giờ đi ngủ trước, việc ngày mai ngày mai lại nói."
Mặc Tinh Hoàn cũng không biết cụ thể là đã xảy ra chuyện gì.
Dù sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chinh-khong-du-ngot-ngao/991871/chuong-294.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.