Sau khi Sở Lê đưa hai người về đến nơi, không nói hai lời, chạy như bay rời đi.
"......" Đừng hỏi hắn ta vì cái gì lại đi vội vã.
Cẩu lương ăn no căng.
Hai người dường như thời thời khắc khắc đều khoe ân ái!
Các loại ân ái!
Hoa thức thổi phồng!
Mấu chốt chính là, ngươi khoe ân ái thì khoe, có thể suy xét một chút, bên cạnh hai người còn có một cẩu độc thân sao?
Quả thực là khinh người quá đáng!
Tối hôm đó, Tô Hoán lại lần nữa nhận thấy được Quý Nhan lại có động tác.
Hắn suy nghĩ một chút, cô ta cần được giáo huấn một chút, đỡ phải không biết trời cao đất rộng.
Bất quá, việc này, thật ra có thể nói với Trà Trà một chút.
Đêm khuya.
Tô Hoán nắm lấy chăn bông, định nói với Trà Trà mấy câu.
Vừa mới chuẩn bị mở miệng, hoảng hốt nhận thấy được cái gì đó không đúng.
Hắn ngẩn ra, xốc lên một góc chăn.
Sau đó......
Hoàn mỹ bắt được tiểu khả ái trốn ở trong ổ chăn ăn kẹo.
Tiểu khả ái hai mắt ngập nước tràn đầy kinh ngạc, đang cắn kẹo trong miệng, nhưng khi nhìn thấy hắn, ngay lập tức vẻ mặt mờ mịt.
Tô Hoán, "......" Thật mẹ nó muốn mệnh a!
Vừa mềm vừa ngọt, hắn thật sự không muốn làm người......
Trà Trà cắn kẹo, cô tỏ vẻ: Kiên quyết không thể để cho Tô Hoán nhìn thấy bộ dáng chột dạ của cô.
Cô giành nói trước một bước, đứng đắn nói, "Anh xốc chăn của em lên làm gì?"
Cô vừa nói vừa kéo kéo góc chăn trong tay của Tô Hoán, một bộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chinh-khong-du-ngot-ngao/991843/chuong-266.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.