Trà Trà ngồi ở ghế sau, liếc nhìn Quý Nhan ngồi ở ghế phụ, không vui nhíu nhíu mày.
Không hiểu Sở Lê vì cái gì muốn để cho Quý Nhan ngồi cùng?
Bất quá, không quan hệ.
Nếu ngồi cùng, vậy làm chính mình thuận tiện bán cái thảm.
Trà Trà ánh mắt sáng lấp lánh hiện lên một tia giảo hoạt, cô nghiêng đầu tiến đến bên tai Tô Hoán, nhỏ giọng nói thầm một câu.
"Tôi không vui!"
Rồi sau đó, cô nhìn hắn, trêи mặt viết: Mau hống ta!
Tô Hoán có chút bất đắc dĩ, "...... Trà Trà vì cái gì không vui?"
Trà Trà nhìn Quý Nhan một cái, lại nhìn nhìn Tô Hoán.
Rõ ràng biểu đạt mình đối với Quý Nhan vô cùng ghét bỏ.
Tô Hoán bất đắc dĩ thở dài, ra vẻ không thấy được ánh mắt giảo hoạt của cô, tiểu khả ái không có khống chế tốt ánh mắt, bị hắn bắt được rồi a.
"Vậy để kẹo ngọt ngào, thay tôi hống Trà Trà, được không?"
Trà Trà, "!!! Được!" Muốn chính là kẹo.
Tiểu cô nương hai con mắt sáng lấp lánh nhìn hắn, ánh mắt trông mong chờ hắn cho cô ăn kẹo.
Loại cảm giác này......
Giống như là dưỡng một tiểu bảo bối.
Tô Hoán mặt đầy sủng nịch từ trong túi móc ra hai que kẹo nhét vào trong lòng bàn tay của cô.
"Trà Trà phải nghe lời nói."
"Ừm ừm!"
Cô nắm chặt kẹo, vui vẻ gật gật đầu!
Làm bộ không vui lừa gạt kẹo!
Ừ, nghe lời có kẹo ăn!
Cho nên cô phải nghe lời!
Ah......???
Từ từ, giống như có chỗ nào đó không đúng lắm?
Cô giống như là đột nhiên nghĩ tới cái gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chinh-khong-du-ngot-ngao/991837/chuong-260.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.