Trà Trà nói nửa câu sau, Tô Hoán đều không nghe rõ.
Trong đầu hắn, hoàn toàn chỉ còn lại nửa câu đầu mà cô nói, "chúng ta thân là chủ nhà".
Cho nên, ý tứ là, cô đã đem hắn trở thành chủ nhân của nơi này.
Tô Hoán trêи mặt nháy mắt tươi tỉnh, cũng mặc kệ Trà Trà nửa câu sau nói cái gì, liên tục gật đầu.
"Trà Trà nói đều đúng!"
Trà Trà, "Ừ." Ta cũng cảm thấy ta nói đều đúng.
Tô Hoán đi theo Trà Trà vào phòng, không chút do dự đưa ra hết kẹo còn lại ở trong túi.
Đó là lúc trước hắn chuẩn bị.
Sau khi nghe được Trà Trà nói câu "chúng ta thân là chủ nhà" kia, Tô Hoán đã quên mất chuyện chính mình muốn khống chế Trà Trà ăn kẹo.
Hắn đầu óc chỉ còn lại có sủng sủng sủng!
Mặc kệ cô muốn cái gì, hắn đều vô điều kiện đưa đến tay cô!
Cô gái nhỏ ngoan như vậy mềm như đáng yêu vậy như, ai nhẫn tâm nhìn vẻ mặt không vui của cô?
Làm cô không vui, đó là việc người có thể làm được sao?
Trà Trà cầm kẹo, thái độ đối với Tô Hoán cũng càng ngày càng tốt.
Khiến Tô Hoán lại là vui sướиɠ một trận.
Vui vẻ!
Vui vẻ đến suýt bay lên!
Cô vợ nhỏ không chỉ thừa nhận thân phận của hắn, còn cưới với hắn!
Quá ngoan!
*
Buổi tối.
Hai người ăn cơm chiều xong.
Trong tay Tô Hoán cầm tấm thẻ đen, biểu tình cổ quái.
Trà Trà cắn một ngụm kẹo, ngọt ngào, hương vị thực tốt, thấy hắn không đi, cô có chút nghi hoặc, "Làm sao vậy?"
Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chinh-khong-du-ngot-ngao/991826/chuong-249.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.