Tô Hoán vô ngữ trừng mắt nhìn Sở Lê một cái.
Ý bảo Sở Lê lái xe nhanh đưa hắn cùng Trà Trà trở về, đỡ phải chút nữa Trà Trà nhà hắn ý lại suy nghĩ lung tung......
"Thời điểm Trà Trà từ Quý gia đi ra, tâm tình tựa hồ không tồi?"
Tô Hoán nhanh chóng nói sang chuyện khác.
Nghe vậy, Trà Trà gật gật đầu.
"Ừm, kỳ thật mẹ rất dễ nói chuyện, chính là hai cha con Quý Nhan nói lời vô nghĩa quá nhiều."
Cô rũ mắt nói.
Nếu nhắc tới mẹ Quý, vậy không thể không nói vừa cùng mẹ Quý nói chuyện gì.
Cô ngẩng đầu nhìn Tô Hoán, sắc mặt nghiêm túc, "Tôi cùng anh nói a, anh vừa rồi suýt chút nữa đã bị trở thành dã nam nhân."
Nói đến đây, cô nghiến răng, một bộ dáng muốn cắn người.
Tô Hoán sửng sốt, "......" Dã? Nam? Nhân?
Sở Lê lái xe đột nhiên phanh gấp, nỗ lực nghẹn cười, rốt cuộc rốt cuộc khống chế không được.
Toàn bộ trong xe đều là tiếng cười to Sở Lê.
Một phút sau, Sở Lê mới có chút xấu hổ ngừng cười.
Ngượng ngùng, thật sự nhịn không được.
Hắn ta làm lơ sắc mặt âm trầm của Tô Hoán, đáy lòng cân nhắc, liền tính là Tô Hoán có đánh chết hắn ta, hắn ta cũng phải cười.
Tô Hoán Tô thiếu gia trở thành dã nam nhân?
Cái này, hắn ta có thể cười cả đời!
Trà Trà nhìn Sở Lê một cái, tổng cảm thấy bộ dáng của hắn ta không quá thông minh, rất buồn cười sao?
Không cảm thấy buồn cười a!
Cô nghiêng đầu nhìn Tô Hoán, tiếp tục nói, "Anh yên tâm, tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chinh-khong-du-ngot-ngao/991824/chuong-247.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.