Giang Khẽ Ngôn gật gật đầu, "Ừ, ta biết."
Quý Tranh Hải có tâm tư muốn thượng vị, quá mức rõ ràng, những năm gần đây những rắc rối nhỏ cứ lập đi lập lại, cho là có thể che giấu.
Trêи thực tế, trong lòng bà luôn rất rõ ràng.
Chẳng qua, bà không chủ động xé rách mặt mà thôi.
Trà Trà, "Nguyên lai người biết rồi a."
Cô nghiêng đầu, suy nghĩ một chút, Giang Khẽ Ngôn mấy năm nay một mình quản lý công ty, hơn nữa cũng không có chuyện lớn gì xảy ra.
Đủ để chứng minh, là một người có thủ đoạn.
Như vậy, cũng không phải là ngốc.
Hơn nữa nhìn thấy Giang Khẽ Ngôn so với trong tưởng tượng của cô bình tĩnh hơn rất nhiều, Trà Trà lại càng cảm thấy, cùng người thông minh nói chuyện, không chỉ có đơn giản mà còn tiết kiệm sức lực.
"Bất quá, người vẫn nên chú ý nhiều thêm một chút." Cô nhắc thêm một lần nữa.
Giang Khẽ Ngôn nhìn chằm chằm Trà Trà một lúc, "Con có phải hay không nên giải thích một chút, nam nhân kia là chuyện như thế nào?"
Nam nhân?
Như thế nào đều nhắm vào Tô Hoán?
Cô nghiêm túc nói, "Là con nuôi hắn."
Giang Khẽ Ngôn mới vừa bình tĩnh lại, nghe câu nói này, lại lần nữa tức giận, "???"
Bà không thể tin tưởng nhìn con gái nhà mình, "Con đây là nói, con nuôi hắn?"
Trà Trà gật gật đầu, có vài phần tự hào lặp lại nói, "Đúng vậy! Con nuôi hắn!"
"............" Giang Khẽ Ngôn bị bộ dáng kia của cô, tức giận đến mức suýt chút hộc máu, bình tĩnh bình tĩnh......Mẹ nó!
Rốt cuộc là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chinh-khong-du-ngot-ngao/991821/chuong-244.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.