Tô Hoán rời khỏi không bao lâu.
Trà Trà chậm rì rì từ trong hộp lấy ra hai que kẹo, nhét vào trong túi, sau đó xoay người đi ra cửa.
Ước chừng đi được vài bước, dừng một chút.
Rối rắm trong nháy mắt, lại lần nữa quay đầu lại nhét thêm vào trong túi hai que kẹo, lúc này mới ra khỏi cửa.
【 Trà Trà, cô muốn đi đâu a? 】
Thời điểm này, hẳn là phải đi ngủ nha!
"Thất Thất, ngươi đừng nói chuyện, ta......Ta thật sự có chút ghét bỏ ngươi."
Cô đều đã nhận ra, vì cái gì Thất Thất lại không có phát hiện?
Thất Thất, 【......】 Tôi......
Được rồi, tôi không nói nữa.
Trà Trà lấy ra một que kẹo, lột vỏ nhét vào trong miệng, một đường đi xuống dưới lầu, sắc mặt kiên định hướng tới phương hướng nào đó đi tới.
Thấy vậy, Thất Thất cuối cùng ý thức được đã xảy ra chuyện gì.
Nó hoảng hốt, vội vàng giúp Trà Trà thăm dò địa hình.
Đợi chút nữa vạn nhất muốn đánh nhau, nó tìm một cái địa phương không có người, cùng với đường thích hợp để Trà Trà rút lui.
Trà Trà, "............"
Trà Trà lập tức đến bên cạnh một chiếc xe thể thao màu đỏ, rồi dừng lại, duỗi tay gõ gõ vào cửa sổ xe, ý bảo người bên trong hạ cửa sổ xe xuống.
Ước chừng qua mười mấy giây.
Cửa sổ xe mới chậm rãi hạ xuống.
Người bên trong, giống như do dự thật lâu.
Trà Trà không vội, liền bình tĩnh nhìn cửa sổ xe hạ xuống.
Sau khi, cửa sổ xe hoàn toàn hạ xuống, gương mặt người trong xe, xuất hiện trước mắt Trà Trà.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chinh-khong-du-ngot-ngao/991809/chuong-232.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.