Nghe vậy, Trà Trà buột miệng thốt ra, "Ngươi là người tốt!"
Đế Hàn Thành thần sắc không có gì dao động, phảng phất đã sớm biết được đáp án của nàng.
Hắn nghiêm túc nói, "Trà Trà, đáp án ta muốn không phải cái này, nàng lại suy nghĩ kỹ một chút."
Dứt lời, duỗi tay đem hai túi mứt hoa quả mà Trà Trà đang ôm trong lòng ngực toàn bộ đoạt lại.
"Khi nào nghĩ kỹ, sẽ trả lại mứt hoa quả cho nàng."
Trà Trà trợn mắt nhìn mứt hoa quả cô lại rơi vào trong tay của Đế Hàn Thành.
Mờ mịt, mộng bức.
"......" Cô vừa mới nói sai cái gì rồi sao?
Không phải cái đáp án kia?
Trà Trà rũ mắt, lâm vào suy tư.
Vậy phải trả lời cái gì?
Hắn chính là người tốt a, không phải người tốt chẳng lẽ là người xấu?
Nga, vừa mới đoạt mứt hoa quả, xác thật không phải người tốt.
Tiểu cô nương rất buồn rầu bĩu môi, chợt ngẩng đầu, đôi mắt ướt át nhìn thẳng Đế Hàn Thành.
Cô biết chính mình không thể nghĩ ra được đáp án, đơn giản, bán tính bán nghi.
Ngón tay mảnh khảnh, kéo kéo góc áo của hắn.
"Vậy ngươi nói, ngươi là người như thế nào? Ngươi nói một lần, ta ghi nhớ trong lòng?"
Giọng nói mềm mại trộn lẫn vài phần ngọt ngào, còn có vài phần lấy lòng.
Đế Hàn Thành suýt nữa bị nàng tức đến bật cười.
Loại này vấn đề, hắn có thể trả lời sao?
Rõ ràng là hắn hỏi: Ở trong mắt nàng, hắn là người như thế nào.
Lại nói, là hắn hỏi còn chưa đủ rõ ràng sao?
"Trà Trà, chúng ta đổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chinh-khong-du-ngot-ngao/991773/chuong-196.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.