Lúc Đế Hàn Thành mang theo Trà Trà rời khỏi phủ tướng quân.
Tiết phụ vẻ mặt đau lòng.
Ông đứng ở cửa, nhìn chằm chằm hai thân ảnh hồi lâu, thẳng đến hai người lên xe ngựa, tầm mắt của ông cũng thu hồi.
Đại khái là tầm mắt quá mức rõ ràng.
Trà Trà quay đầu lại cùng ông vẫy vẫy tay, "Phụ thân? Người muốn đi cùng sao?"
Cô suy nghĩ một chút, từ trên xe ngựa xoay người đi xuống, nhảy nhót đi tới trước mặt Tiết phụ, duỗi tay đi nắm góc áo của ông.
Tiết phụ rũ mắt, thở dài một tiếng.
"Ai, hoa đăng gì đó, đều là người trẻ tuổi chơi đùa, các con đi đi, nhớ rõ trở về sớm một chút......"
Ông mới không cần đi xem nữ nhi bị đại lừa đảo hống, ông sợ ông bị làm tức giận đến ngất.
"......Vâng." Trà Trà cũng thở dài theo.
Ngay sau đó, ánh mắt đột nhiên sáng ngời.
"Phụ thân không muốn đi, con sẽ thả nhiều thêm một cái hoa đăng giúp phụ thân!"
Lại giúp phụ thân ước cái nguyện vọng!
Mềm mại thanh âm mang theo ngọt ngào, hống Tiết phụ tâm tình nháy mắt rất tốt.
"Nữ nhi của ta thật ngoan!"
Tiết phụ mặt mày tràn đầy tự hào, lại ngoan lại mềm lại thủy linh tinh xảo, đáng tiếc......Lại bị đại lừa đảo hống mang đi.
Tưởng tượng đến vấn đề này, Tiết phụ cả người đều không tốt.
Không thể tưởng không thể tưởng!
Ông vội vàng quay đầu không hề nhìn Đế Hàn Thành.
Bằng không ông sợ khống chế không được chính mình.
Trà Trà cũng xoay người một lần nữa bước lên xe ngựa.
"Đế Hàn Thành? Chúng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chinh-khong-du-ngot-ngao/991760/chuong-183.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.