Đế Hàn Thành vẫn luôn không lên tiếng khóe môi cong nở nụ một cười.
Nhìn bộ dáng dường như tâm trạng rất tốt.
Hắn trầm giọng hỏi lại: "Không ổn? Như thế nào không ổn?"
Hắn cảm thấy phương pháp của tiểu cô nương rất gọn gàng!
Đế Hàn Sơ cười lạnh, nhìn Đế Hàn Thành ánh mắt chế giễu, "Tất cả đều không ổn! Ta không đồng ý giải trừ hôn ước, mong hoàng đệ làm chủ!"
"........." Trà Trà liếc mắt nhìn hắn một cái, thầm nghĩ, Người này thật phiền.
Không thích cô, còn một hai phải lập hôn ước?
Sau khi lập xong hôn ước, rước cô vào cửa, sau đó lại lợi dùng cô, để bức bách phụ thân cùng nhau tạo phản sao?
Này, quả thật là ý nghĩ kỳ lạ.
Trà Trà quay lại, đưa tay ra và lấy tín vật từ Tiết phụ, sau đó đi đến trước mặt Đế Hàn Sơ, nhìn hắn với vẻ mặt nghiêm túc.
"Ngươi! Mở mắt ra nhìn cho rõ!"
Giọng nói nhẹ nhàng xen lẫn sự sắc bén không thể từ chối.
Trà Trà mở chiếc hộp gỗ ra, bên trong là một mặt dây chuyền bằng ngọc bích, chất liệu ngọc bích rõ ràng là rất tốt, là cùng một chiếc đôi với miếng ngọc bích mà phụ thân đã trả lại cho hắn.
Ngay sau đó.
Cô bàn tay dùng sức, cánh tay hung hăng vung lên.
Một tiếng "Lạch cạch" trong trẻo vang lên, mặt dây chuyền bằng ngọc bích bị đập vỡ thành nhiều mảnh trên mặt đất.
"Tín vật đã vỡ, không còn, hôn ước cũng không còn nữa."
Giọng nói nhẹ nhàng, những gì cô nói và phản ứng đơn giản của cô khiến mọi người phải sững
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chinh-khong-du-ngot-ngao/991746/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.