Tiết phụ chỉ cần nghĩ đến cảnh tượng mà ông nhìn thấy khi mới bước vào.
Cả người ông đều không tốt.
Là hoàng đế thì sao chứ?
Hoàng thượng, ngài có thể tùy tiện chạm vào tay nữ nhi ngoan của ta sao?
Ông đang băn khoăn không biết nên nói như thế nào, thì tầm mắt của Đế Hàn Thành đã chuyển từ trên người ông sang Trà Trà.
"???"
Tiết phụ sắc mặt ngay lập tức đen lại.
Ông đưa tay kéo Trà Trà ra phía sau, chặn tầm mắt của Đế Hàn Thành.
"Hoàng thượng!" Ông tức giận hô to.
Ta vẫn còn ở đây!
Ngươi có biết cái gì gọi là thu liễm không?
Tiết phụ tức giận đến mức nghiến răng nghiến lợi, nhưng vì ngại quân thần chi lễ, ông không thể đối hoàng thượng động thủ được.
Đế Hàn Thành không vui thu hồi ánh mắt, giọng nói nhàn nhạt, hiển nhiên tâm tình không tốt.
"Tiết tướng quân có chuyện gì sao?"
Tiểu vương gia từ phía sau lặng lẽ thấp cho hoàng huynh của mình cây nến, có vẻ như huynh ấy rất thích Tiết nhị tiểu thư.
Đã vậy, còn dám nói chuyện với nhạc phụ đại nhân tương lai như vậy?
Xem như ngươi lợi hại!
Ngay sau đó, liền nghe thấy giọng nói lạnh lùng không kém của Tiết tướng quân.
"Hừ! Thần muốn mang nữ nhi ngoan về nhà!"
Ông muốn đưa người về nhà, để hoàng thượng không có y quấy rầy nữ nhi của mình!
Ánh mắt của Đế Hàn Thành như có như không lướt qua Tiết tướng quân, rồi lại rơi vào cái đầu nhỏ nhô ra từ phía sau Tiết tướng quân.
"Tiết tướng quân, ngươi có chắc bây giờ nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chinh-khong-du-ngot-ngao/991739/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.