Đế Hàn Thành sững sờ vài giây, mới phản ứng lại cô vừa nói cái gì.
Nhận thấy vừa rồi không kiềm chế được cảm xúc, sắc mặt hơi đổi.
"........." Trà Trà thấy hắn không nói lời nào.
Suy nghĩ một chút, duỗi tay ra, từ trong tay lấy ra một ít ngân phiếu.
Cô cầm lấy ngân phiếu lắc lắc trước mặt Đế Hàn Thành đắc ý nói: "Ta thực sự có tiền, ta sẽ không quỵt nợ!"
Vì vậy, ngươi thực sự không phải lo lắng về việc ta sẽ không trả!
Ngay sau đó, Trà Trà nói thêm.
"Nếu không như vầy đi, ngươi giúp ta gọi người, ta mời ngươi ăn cơm, vì để cảm tạ ngươi, vì ngươi mà ta không cần phải xếp hàng! Thế nào?"
Như vậy có thể đi?
Cô thực sự cảm thấy không ai có thể tùy tiện cự tuyệt mỹ thực!
Hơn nữa, cô đây là mười phần thành ý!
Tiểu vương gia nhìn vào khuôn mặt u ám mờ nhạt của hoàng huynh mình, sau đó lắng nghe cuộc trò chuyện giữa hai người.
Hắn chợt cảm thấy có lẽ trước đây hai người không hề nhận thức nhau.
Vậy thì, chỉ có khả năng còn lại. Việc
Hoàng huynh của hắn thực sự thấy sắc nảy lòng tham........
Thực ra không phải là không thể chấp nhận được.......
Nhưng nếu là như vậy, hiện tại hắn cảm thấy mình có chút đau lòng cho hoàng huynh.
Này cũng thật thảm.
Mạch não của tiểu ngốc tử luôn không thể hiểu nổi!
Chậc chậc!
Hắn thầm thở dài, quay người mở cánh cửa, ra lệnh cho những hộ vệ đi theo sau.
Nhìn thấy một tiểu nha hoàn đang khóc bên cạnh, tiểu vương gia cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chinh-khong-du-ngot-ngao/991736/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.