Trong thành Lan Thành. Trà Trà ôm một túi lớn mứt hoa quả, tâm tình rất vui vẻ. Tuy rằng........ Không có kẹo. Nhưng là mứt hoa quả cũng có thể miễn cưỡng, chính là mang theo không tiện. Đối với việc lúc trước Thất Thất nói với cô rằng vi diện này có kẹo, cô tạm thời liền không cùng nó so đo. Vì thân phận hiện tại của cô, không chỉ có nhà có ăn, mà còn có rất nhiều ngân phiếu! Không cần lo lắng ăn sạch phủ tướng quân, điều đó thật tuyệt vời! Thất Thất, [.........] tôi đã hiểu, thân phận của vi diện sau, tôi liền an bài một chút. Hồng La đi theo sau nhị tiểu thư, vẻ mặt mờ mịt. Nàng nàng nàng làm nha hoàn.......Không năng lực cho lắm. Nhìn thấy nhị tiểu thư tay cầm rất nhiều đồ, cảm giác thật sự rất kỳ quái. Nàng suy nghĩ một chút, không nhịn được tiến lên hai bước, "Nhị tiểu thư, Hồng La có thể giúp người cầm những thứ........." "Không! Ta tự mình cầm!" Không đợi nàng nói xong, Trà Trà đã ôm thật chặt mứt hoa quả trong tay. Khuôn mặt nhỏ nhắn trà đầy sức kháng cự. Hồng La, ".........." Tại sao trên mặt Nhị tiểu thư lại nhìn ra, mình không được một chút tính nhiệm nào? Đặc biệt bộ dáng bảo vệ đồ ăn của nhị tiểu thư đặc biệt khiến người ta dở khóc dở cười. "Nhị tiểu thư, Hồng La thực sự sẽ không làm gì với mứt hoa quả của người.........." Nàng giải thích, bộ dáng rất chân thành. Trà Trà liếc nhìn nàng, sau đó lại nhìn mứt hoa quả trên tay cô. Lại lần nữa cự tuyệt, "Việc của chính mình phải do chính mình làm, đồ vật của chính mình tất nhiên phải chính mình cầm!" Mứt hoa quả là của cô! Khóe miệng Hồng La giật giật, "Nhưng em là nha hoàn của người." Những chuyện này là nàng nên làm. Nàng thở dài, bỗng nhiên không biết nói cái gì. Còn chưa có phản ứng, Trà Trà đã quay người đi về hướng khác. Hồng La nhanh chóng đuổi kịp. "Thất Thất, ta cảm thấy nha, mọi thứ ở đây đều rất mới lạ!" Trà Trà nhìn trái nhìn phải, đôi mắt ướt đẫm tràn ngập vui vẻ. [Đúng vậy đúng vậy, tôi cũng thấy nó đặc biệt mới lạ!] Hồng La đi theo phía sau, đã rất hoảng. Mặc dù bá tánh của Lan Thành cởi mở, hơn nữa tướng quân cũng không có hạn chế bất kỳ điều gì đối với Nhị tiểu thư. Nhưng nhị tiểu thư là nữ tử a, trên đường đi đã bị rất nhiều người chú ý, gương mặt của nhị tiểu thư, thật sự là quá mức thu hút! Thật không may, nhị tiểu thư không biết điều đó. Đột nhiên, Trà Trà dừng lại. Hồng La thở hổn hển đi đến bên cạnh Trà Trà, "Nhị tiểu thư, cuối cùng người cũng dừng lại." "Đừng chạy nhanh như vậy, chờ Hồng La." Hồng La vốn cho rằng mình có thể lực tốt, nhưng bây giờ, nàng đối với bản thân thể lực có nhận thức một lần nữa. Trà Trà chỉ vào nơi có một nhóm người vây quanh và hỏi, "Hồng La, những người đó đang làm gì vậy? Ta dường như ngửi thấy mùi thơm." Hồng La phản ứng chậm, cuối cùng cũng nhận ra điều gì đó. Nhị tiểu thư bây giờ trông giống như rất tham ăn uống. Không, trệt trệt để để là tham ăn. Khi nghe thấy nhị tiểu thư nói có mùi thơm, mắt có sáng rực lên không? Nàng đã nhìn thấy được. "Nhị tiểu thư, đó là tửu lầu lớn nhất Lan Thành, bên ngoài vây quanh, em đoán là đang đợi có chỗ ngồi? Tửu lâu này dường như mỗi ngày đều có rất nhiều người." "Ồ, rất nhiều người a!" Trà Trà tràn đầy hứng thú nháy mắt đã mất đi phân nữa. Rất nhiều người không có chỗ để xếp hàng! Theo quan sát của cô, xếp hàng có lẽ sẽ rất lâu, cho nên....... "Hồng La, chúng ta đi địa phương khác xem!" Cô không có nhiều kiên nhẫn để ở đó xếp hàng, thời gian đó, cô có thể mua rất nhiều thức ăn ngon.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]