Trong thành Lan Thành.
Trà Trà ôm một túi lớn mứt hoa quả, tâm tình rất vui vẻ.
Tuy rằng........
Không có kẹo.
Nhưng là mứt hoa quả cũng có thể miễn cưỡng, chính là mang theo không tiện.
Đối với việc lúc trước Thất Thất nói với cô rằng vi diện này có kẹo, cô tạm thời liền không cùng nó so đo.
Vì thân phận hiện tại của cô, không chỉ có nhà có ăn, mà còn có rất nhiều ngân phiếu!
Không cần lo lắng ăn sạch phủ tướng quân, điều đó thật tuyệt vời!
Thất Thất, [.........] tôi đã hiểu, thân phận của vi diện sau, tôi liền an bài một chút.
Hồng La đi theo sau nhị tiểu thư, vẻ mặt mờ mịt.
Nàng nàng nàng làm nha hoàn.......Không năng lực cho lắm.
Nhìn thấy nhị tiểu thư tay cầm rất nhiều đồ, cảm giác thật sự rất kỳ quái.
Nàng suy nghĩ một chút, không nhịn được tiến lên hai bước, "Nhị tiểu thư, Hồng La có thể giúp người cầm những thứ........."
"Không! Ta tự mình cầm!" Không đợi nàng nói xong, Trà Trà đã ôm thật chặt mứt hoa quả trong tay.
Khuôn mặt nhỏ nhắn trà đầy sức kháng cự.
Hồng La, ".........."
Tại sao trên mặt Nhị tiểu thư lại nhìn ra, mình không được một chút tính nhiệm nào?
Đặc biệt bộ dáng bảo vệ đồ ăn của nhị tiểu thư đặc biệt khiến người ta dở khóc dở cười.
"Nhị tiểu thư, Hồng La thực sự sẽ không làm gì với mứt hoa quả của người.........." Nàng giải thích, bộ dáng rất chân thành.
Trà Trà liếc nhìn nàng, sau đó lại nhìn mứt hoa quả trên tay cô.
Lại lần nữa cự tuyệt, "Việc của chính mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chinh-khong-du-ngot-ngao/991730/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.