Chu Kình Hoán bộ dáng nghiêm túc đọc sách cuối cùng cũng sụp đổ.
Ninh Phong ngốc bạch ngọt?
Ah, dùng từ này để hình dung thật sự không tồi.
Anh theo bản năng gật đầu, đồng ý với lời nói của Trà Trà.
Ninh • ngốc bạch ngọt • Phong khoé miệng giật giật, "................"
Đừng tưởng rằng giọng nói của cô hạ xuống, thì tôi nghe không thấy!
Tôi thật là...........Quá thảm.
Ninh Phong vốn muốn phản bác nhưng lại không dám phản bác, lẳng lặng mở sách ra, vẻ mặt u oán nhìn chằm chằm những kiến thức trên sách.
Học tập.
Ừm, học tập.
Hắn muốn trở thành một đứa trẻ ngoan, học hành chăm chỉ........
Khóc lớn!
Học làm cho hắn vui vẻ, học làm cho hắn vui sướng, học làm cho hắn...........
Xin lỗi, thật sự là không thể nghĩ ra được nữa.
Ninh Phong lại liếc nhìn Chu ca của mình với vẻ mặt đau khổ.
Chu ca không hổ là Chu ca, học tập loại sự tình này anh ấy có thể tiếp thu nhanh như vậy, còn làm thập phần hoàn mỹ.........
Mặc kệ cho Ninh Phong biểu tình như thế nào, Chu Kình Hoán đều không để ý đến hắn.
Thay vào đó, Trà Trà, liếc nhìn hắn.
Ánh mắt của cô như một giáo viên đứng lớp đứng ngoài cửa sổ: Em đang làm gì vậy? Tại sao không tập trung đọc sách?
Ninh Phong rùng mình một cái, lại nhanh chóng đặt tâm tư vào cuốn sách.
Trà ca của hắn đáng sợ quá!
Trong suốt tiết học.
Chu Kình Hoán và Ninh Phong rất nghiêm túc nghe giảng bài, trông bọn họ có vẻ rất chăm chỉ.
Các học sinh xung quanh hai người, nội tâm điên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chinh-khong-du-ngot-ngao/991711/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.