Có lẽ anh không ngờ Trà Trà lại nói ra những lời như vậy.
Chu Kình Hoán sững sờ nửa phút, sau đó mới phản ứng lại trước những gì mình vừa nghe.
Có một niềm vui không thể diễn tả trên gương mặt của anh.
"Trà Trà, em.............."
Lời nói tới bên miệng rồi, nhưng lại không biết phải tiếp tục như thế nào.
Bây giờ nói cho rõ ràng?
Dường như có chút nóng nảy.
Hơn nữa nhìn Trà Trà bộ dáng có chút bối rối, anh liền biết rằng, cô lúc này đối với chuyện tình cảm vẫn là không hiểu nhiều lắm.
Cũng không thể nói là hoàn toàn không hiểu, nhưng ít nhất, nghe lời cô ấy nói, anh có thể cảm thấy rằng cô ấy có thể cảm giác được, nhưng lại không biết..........
Sau đó, Chu Kình Hoán nhanh chóng làm rõ tình trạng hiện tại của Trà Trà, mỉm cười bóc vỏ cây kẹo để trước mặt anh, sau đó anh đưa nó cho cô, "Có Trà Trà ở bên cạnh anh, liền một chút cũng không cảm thấy không vui."
Làm sao anh có thể đoạt kẹo của Trà bảo nhà mình?
Tất cả kẹo phải được để lại cho cô ấy.
Trà Trà nhìn anh và chớp chớp mắt.
Có một sự khó hiểu trong đôi mắt ướt át kia.
Một lúc sau, cô ấy cầm lấy cây kẹo, nghiêng đầu hỏi.
"Chẳng lẽ trong mắt Chu ca ca, em còn ngọt hơn cả kẹo sao?"
"Đúng vậy, em so với kẹo ngọt hơn!"
Chu Kình Hoán dứt khoát trả lời câu hỏi này của cô.
Cô thật ngọt ngào để anh có thể bỏ những thứ phiền phức đó ra sau đầu và đối với thế giới một lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chinh-khong-du-ngot-ngao/991708/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.