Giang Vân Nhạn rất kinh sợ trước những lời nói của Trà Trà.
Đáy mắt tràn đầy không thể tin, làm sao Bạch Trà có thể biết được những việc này?
Cô ta theo bản năng nhìn qua Chu Kình Hoán, chẳng lẽ anh ấy cũng đã phát hiện ra?
Bất quá, sắc mặt của Chu Kình Hoán vẫn không thay đổi, như thể trong mắt của anh ấy nhìn chỉ có một mình cô gái nhỏ trước mặt.
Ánh mắt kia mềm mại như nước.
Cô ta cắn răng, đáy mắt hiện lên tràn đầy hận ý.
Chu Kình Hoán chưa bao giờ nhìn thấy một người theo cách này, cho dù không biết quan hệ giữa hai người, cô ta vẫn có thể nhìn ra một chút cảm giác khó giải thích được trong mắt Chu Kình Hoán.
Sau khi Trà Trà nói xong, không để ý đến sự kinh ngạc của mẹ Giang và cha Chu, cô ấy xoay người kéo Chu Kình Hoán rời đi.
Tin chắc bây giờ bọn họ biết phải nên làm thế nào.
Tuy nhiên, cô hy vọng rằng về sau mình sẽ không dính dáng gì đến những người này nữa.
Những người này thật phiền phức.
Còn có cha của Chu ca ca hoàn toàn không phải là một người cha tốt.
Ồ, còn cái kia........Dì Chu???
Dù sao, Chu ca ca của cô là người thảm nhất!
Trà càng nghĩ càng cảm thấy đau lòng cho Chu ca ca của mình, thậm chí còn lặng lẽ bổ não những việc xảy ra trước khi cô xuất hiện.
Thật là thảm a.
Trà Trà siết chặt cổ tay thiếu niên, nhẹ giọng nói: "Chu ca ca, anh đừng buồn, sau này em sẽ ở bên cạnh bảo vệ anh!"
Chu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chinh-khong-du-ngot-ngao/991700/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.