Tình huống này, cho dù có nhìn nó như thế nào đi chăng nữa, trông không giống như Chu ca ca của cô đi trộm người.
Trà Trà buồn bực.
Cô đã hiểu lầm Chu ca ca của mình.
Vì thế.
Nhìn theo quan điểm của Chu Kình Hoán, cô gái nhỏ còn chưa nói hết câu, nhưng đột nhiên cô giống như một cái bóng bóng bị xì hơi.
Trông bộ dáng rất không vui.
Anh cau mày, giơ tay nắm lấy cổ tay cô, muốn mang cô rời đi.
Cổ tay cô gái nhỏ mềm mại yếu ớt, nếu không phải hiện tại có người khác Chu giáo bá cảm thấy mình có lẽ đã làm chuyện..........không bình thường.
Đầu ngón tay cái nhẹ nhàng xoa nắn không ngừng.
Nhưng cô gái nhỏ của anh lại rất tập trung suy nghĩ về chuyện gì đó, thậm chí còn không để ý đến những động tác nhỏ của anh.
Anh mang theo Trà Trà vừa đi được một bước.
Giang Vân Nhạn đột ngột đứng lên, vẻ mặt rất khó coi, "Chu Kình Hoán! Anh vì cô ta mà một hai muốn bứt tôi đến đường cùng sao?"
Cô ta thật sự không ngờ tới.
Chu Kình Hoán thực sự ép cô ta chuyển trường vì bài viết trước đó, bắt cô ta phải rời khỏi ngôi trường này!
Rõ ràng là một chuyện rất nhỏ, anh ta tàn nhẫn như vậy sao?
Cho dù cô không gặp anh ta được mấy lần, nhưng dù sao thì gia đình cô và nhà họ Chu đã là hàng xóm của nhau nhiều năm như vậy.
Nhìn thấy cha anh, cô cũng một tiếng chú Chu hai tiếng chú Chu.
Ai có thể tưởng tượng được rằng Chu Kình Hoán lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chinh-khong-du-ngot-ngao/991696/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.