Trà Trà cảm nhận được Chu Kình Hoán liếc nhìn cô. Cô nhanh chóng nhìn về phía anh, khéo léo nở một nụ cười còn ngọt ngào hơn vừa rồi. Ninh Phong, "......." Tôi nghi ngờ cô gái nhỏ không chỉ có yêu ta, còn coi trọng huynh đệ của tôi, nhưng tôi không có chứng cớ! Chu Kình Hoán, "!!!" Đừng cười với tôi! Anh ta lạnh lùng nhìn Bạch Trà, ánh mắt sắc bén hung ác. Trà Trà, "......." giáo bá đang nhìn tôi, Là lão đại tương lai của tôi, tôi sẽ tiếp tục cười với anh ta. Vì thế. Trà Trà quay về phía anh và mỉm cười một lần nữa. Nụ cười thật ngoan ngoãn và thật ngọt ngào. Chu Kình Hoán đột nhiên ngẩn ra, hồi lâu mới nghiêm khắc uy hiếp, "Đừng cười với ta!" "Hả? Được." Trà Trà gật đầu. Không cười liền không cười a, hung dữ cái gì. Cô nghiêng đầu, mở sách giáo khoa, ngồi thẳng lưng nhìn dòng chữ trên đó. Cô cũng có tính tình của mình! Mọi người ngơ ngác nhìn cô gái nhỏ bị giáo bá uy hiếp sau khi cười cười với anh ta. Sao lại dễ thương thế này? Không cho ngươi cười, ngươi, ngươi vừa vặn quay đầu liền đi đọc sách? Tiểu khả ái, bạn đang nhìn cái gì vậy! Bây giờ là thời gian nghỉ ngơi! Nếu bạn không mỉm cười với giáo bá, bạn có thể mỉm cười với chúng tôi! Thất Thất, [ Trà Trà! Nhanh lên, cười lên nào mấy nam sinh đó, độ nổi tiếng siêu đỉnh! Chúng ta cần tạo mối quan hệ tốt giữa các bạn trong lớp với mọi người xung quanh.] " Được rồi." Trà Trà ngước mắt, nghiêng đầu nở một nụ cười ngọt ngào với người đang nhìn mình ở phía trước. "Xin lỗi, có chuyện gì sao?" Chậc chậc, nụ cười không chỉ rất ngọt mà giọng nói cũng rất ngọt ngào. Ngọt đến tận tim, giòn tận xương. Chu Kình Hoán, "!!!" Trực tuyến gắt gỏng! Không biết là ai đã hét lên "Tiểu khả ái, có bạn trai chưa?" Ngay lập tức, tất cả mọi người đều phá lên cười, nhìn cô như thiêu thân chờ đợi câu trả lời của cô. Nhiều cô gái liếc nhìn Trà Trà và thầm nguyền rủa trong lòng: Bạch Trà gì chứ? Tôi sợ đó là một tiểu trà xanh! Ác ý vô cớ bao trùm lớp học. Nụ cười trên mặt Trà Trà cũng nhạt đi một chút, cô ấy lắc đầu, "Câu hỏi này là chuyện riêng tư, tôi từ chối trả lời." "Vậy thì tiểu khả ái, bạn thấy tôi thế nào?" Người nói câu này không phải là ai khác chính là Ninh Phong. Ngay khi Ninh Phong xuất hiện, đám học sinh xung quanh lập tức thu liễm vài phần. Này, bọn họ gần như đã quên mất mối quan hệ của Ninh Phong với người bạn học mới này, có vẻ không được bình thường? Không đủ khả năng để khiêu khích. Trà Trà nghiêng đầu nhìn Ninh Phong. Cô mở miệng muốn từ chối, nhưng nghĩ đến lời nói của Thất Thất nói phải chú ý lời nói của mình, không nên quá đã kích. Kết quả, mi mắt cong cong, vẻ mặt nghiêm túc, nghiêm túc nói: "Ninh Phong, chúng ta còn là học sinh, việc quan trọng nhất bây giờ là phải tập trung vào học tập, yêu đương không phải chuyện nên làm, việc phải làm bây giờ là lấy vở ra, chăm chỉ học bài, cố lên! " Ninh Phong,"........ "Thật tức giận! Lần đầu tiên hắn bị từ chối. Nhưng tại sao hắn lại nghĩ rằng cô bé xinh xắn thực sự siêu đáng yêu? Ninh Phong lập tức che lại trái tim nhỏ bé của mình, trên mặt lộ ra vẻ đau khổ, "Tiểu Trà Trà, cậu nói cho tôi biết, cậu sẽ đợi tôi tốt nghiệp sao?" Bạch Trà ngẩn ra, "??? " Hắn ta thật sự không được thông minh. Hắn ta thậm chí không đây là lời từ chối? Nga, cảm thấy hơi đau lòng về chỉ số thông minh của hắn. Cô thương hại nhìn Ninh Phong một hồi, mới nhàn nhạt nói: " cậu nghĩ nhiều rồi, tôi chỉ từ chối nên mới nói vậy, đương nhiên, cậu là người tốt." Mặc dù không phải rất khéo léo, nhưng Trà Trà không quên phát thẻ người tốt. Suy cho cùng, khi nữ chính trong phim truyền hình từ chối người khác thì cũng gần giống như vậy.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]