Hệ thống cảm thấy rất hài lòng về việc ký chủ của nó đã thông suốt.
Bàn tay to khỏe khoắn của Tô Kình Hoán cầm lấy điện thoại di động của cô, thao tác thuần thục đem số điện thoại của mình lưu vào.
"Có việc gì thì cứ gọi số điện thoại này."
" Ân." Bạch Trà gật đầu, bộ dáng rất ngoan ngoãn.
Giọng nói nhẹ nhàng mang theo hương vị đặc trưng của Giang Nam, vừa mềm mại lại rung động lòng người.
Cô có vẻ ngoài ngoan ngoãn, đường nét tinh xảo, một đôi mắt đẹp như hoa đào, lẽ ra phải có phong cách thùy mị, nhưng lại gây choáng váng với vẻ ngoài ngoan ngoãn và mềm mại này.
Tô Kình Hoán ánh mắt ảm đạm không rõ, hình như anh đối với cô có chút khác thường.
Nếu là đổi thành người khác, anh tuyệt đối sẽ không có kiên nhẫn như vậy.
Người đàn ông hơi quay sang một bên, sự thờ ơ và lạnh lùng của anh ta đã giảm bớt một chút, có chút khác thường.
Bạch Trà nghiêng đầu chờ anh trả lại điện thoại cho cô, nhưng người đàn ông dường như đã quên mất việc này.
Cô suy nghĩ một chút, duỗi tay chỉ chỉ vào điện thoại trong tay anh, "Của em." Tô Kình Hoán liếc mắt, ánh mắt rơi vào đầu ngón tay mượt mà của cô, màu hồng nhạt, nếu sờ lên cảm giác hẳn là mềm mại như cô.
Đôi môi mỏng bất giác gợi lên đường cong.
" Nhớ gửi trước thời gian và địa điểm cho tôi." Nói xong anh lại đặt điện thoại vào lòng bàn tay cô.
Bạch Trà lại gật đầu, ngoan hết chỗ nói.
Tô Kình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chinh-khong-du-ngot-ngao/991585/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.