Nam Sơn mặt mày tỉnh rụi, mặt không biểu cảm thốt ra mấy câu nói có phần ba chấm kia.
Cứ dây dưa mãi như thế cũng không phải chuyện tốt, thôi thì cứ lừa bọn họ cho rồi.
Đợi cho cặp đôi chân tình này chính miệng thừa nhận rồi lại tìm chứng cứ sau sẽ dễ hơn nhiều.
Sao cô ta lại biết? Cao Thuận và Tiểu Điềm nhìn nhau, đều vô cùng kinh ngạc. Mấy câu mà bọn họ mới nói ban nãy đều bị cô gái kia đọc vanh vách.
Đại Bạch và Tiểu Tửu thì ngu người, Nam Sơn đang làm gì đấy?
Nam Sơn thản nhiên liếc hai người kia một cái:
- Còn cần tôi đọc tiếp nữa không? Nói thật cho hai người biết, tôi đang giữ ghi âm hai người hẹn hò với nhau đấy.
Cao Thuận cắn chặt hàm răng, trong lòng thầm nghĩ cô đang lừa ông ta mà thôi. Nếu như là thật thì cô ta đã lấy ra từ lâu rồi, cần gì phải đợi đến bây giờ. Nhất định là trùng hợp, nhất định thế! Ông ta đang tự nhủ với bản thân.
Chết đến nơi còn mạnh miệng, Nam Sơn phun vỏ hạt dưa ra, hừ lạnh một tiếng, nhìn chằm chằm vào đũng quần Cao Thuận một lúc mới quay đi.
Bản năng Cao Thuận cảm thấy không ổn lắm.
- Ông xài Okamoto mà còn bảo là hôm nay nhất định sẽ thỏa mãn Tiểu Điềm, để cô ta mấy ngày không xuống giường nổi, nói không ngượng mồm.
Nam Sơn chỉ vào Tiểu Điềm:
- Cô diễn cũng tốt lắm, còn gì mà đừng mà, không thở nổi, ôi xời với hàng họ tòng tèo của ông ta mà thỏa mãn cô được à?
Từng con dao bén ngót cắm thẳng vào lồng ngực Cao Thuận.
- Ha ha ha….
Tiểu Tửu bật cười, vội vàng che miệng lại:
- Xin lỗi, tuy rằng tôi không biết Nam Sơn đang nói gì, nhưng hình như chuyện này có liên quan đến ông và cô Tiểu Điềm đây, chỉ là thấy buồn cười thế thôi.
Phập, Cao Thuận lại trúng thêm một nhát.
Sắc mặt Cao Thuận tái mét, nói đến đây rồi, ông ta không thể tự lừa mình dối người là trùng hợp được nữa.
Đại Bạch vội hỏi:
- Cô cài máy nghe trộm à?
Tiểu Điềm nhỏ giọng chêm thêm một câu:
- Xài Okamoto chưa chắc đã là hàng nhỏ mà.
Xem ra cô nàng này là true love thật rồi, còn nói giúp Cao Thuận ở vấn đề hàng họ ngắn dài nữa.
Nam Sơn ném thêm một câu:
- Ừ, xài Durex cũng có thể là gà bọc giấy ấy mà.
(bọc một lớp lại một lớp, bọc vô số lớp giấy không thấy gà đâu)
- Gà bọc giấy là sao?
Tiểu Tửu như một em bé ngoan ham học, mở to mắt hỏi lại.
- Tiểu Tửu ngoan, thứ này cậu đừng biết thì hơn.
Đoán được là một chuyện, nhưng đến khi biết rõ chồng mình thật sự ngoại tình thì Chương Hiểu Thi vẫn khó mà chấp nhận nổi, thân thể run lên, Đại Bạch mẫn cảm phát hiện lên lập tức đỡ lấy bà.
Có trời mới biết, lúc tới bắt gian trong lòng bà đau đớn khó chịu biết bao, bà siết chặt bàn tay, cố gắng kềm nén không để mình để lộ tâm tình.
Lời phản bác của Cao Thuận, cộng thêm việc không tìm được ả bồ nhí kia khién trong lòng bà hãy còn mừng thầm, còn định rằng bà sẽ không làm thế nữa, cứ an ổn sống cùng Cao Thuận hết đời này.
Những mối nghi ngờ, bất an kia sẽ tan biến, nhưng nào ngờ chân tướng lại cho bà một bạt tay đau đớn.
- Chúng ta ly hôn đi.
Sắc mặt Chương Hiểu Thi tái nhợt, không còn chút máu, quay lại nói với Nam Sơn:
- Nói với bà chủ của các cô gửi tư liệu ngoại tình của ông ta vào mail của tôi, chờ tôi nhận được rồi sẽ sai trợ lý chuyển tiền cho cô ấy.
Chứng cứ ngoại tình đều nằm trong gian phòng của Tiểu Điềm, muốn tìm cũng dễ.
Nói xong thì bà xoay người bước đi, không còn lưu luyến gì nữa.
Móng tay cắm sâu vào thịt da, nhưng Chương Hiểu Thi lại không cảm thấy đau đớn nào, bởi vì lòng bà đang chết đi.
Bà luôn nhủ thầm với bản thân là không được quay đầu lại, đi ra khỏi cánh cửa này, bà vẫn sẽ kiêu ngạo như trước.
Bao năm nay, được gia đình bà che chở, nên dường như Cao Thuận chóng quên quá.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]