Dịch: Lãnh Nhân Môn
Cố Thăng nhìn thấy người đối diện thì đi chậm lại.
- Nam Sơn, sao cô lại ở đây?
Nam Sơn đáp:
- Đây là nơi Tiểu Mi lớn lên, chúng tôi tới thăm lại thôi.
- Chào Tiểu Mi.
Cố Thăng tươi cười hòa nhã với cô rồi tự giới thiệu:
- Tôi là Cố Thăng, sếp của Nam Sơn.
Tiểu Mi đáp:
- Chào anh, nghe danh đã lâu.
Nam Sơn thấy anh cõng một ba lô to, tay còn cầm theo một cái nữa, bèn hỏi:
- Tổng giám đốc, anh tới đây làm gì thế?
Cố Thăng sững ra một chút rồi cười nói:
- Tôi đến để thám hiểm.
Sau đó anh bổ sung thêm:
- Ở ngoài thì gọi tôi là Cố Thăng được rồi.
Nam Sơn nhìn anh đầy hoài nghi:
- Anh bảo anh đi du lịch cơ mà? Sao lại…
Theo những gì Nam Sơn tưởng tượng thì chuyến du lịch của Cố Thăng hẳn phải đi kèm với một đám gái đẹp và một đống rượu ngon cơ.
Cố Thăng khổ tâm lắm mà nói chẳng nên lời.
Năm nào anh cũng bị bà nội tống cổ đi dã ngoại vài ngày, nói một cách mỹ miều thì là ‘thử luyện lòng can đảm’.
Hôm qua, để chúc mừng chuyện rắc rối lâu ngày đã được giải quyết xong xuôi, anh bèn mở một cái party và uống rất nhiều, sau đó thì mơ hồ lăn lên giường rồi ngủ thiếp đi.
Lúc tỉnh lại, Cố Thăng phát hiện ra mình đang nằm trên một bờ cát hoang vu chim cũng không buồn ị.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chinh-khong-dinh-doa-nguoi/3124384/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.