Dịch: Lãnh Nhân Môn
- Làm sao mà mệt được?
Nam Sơn ngạc nhiên, cứ nghĩ đến việc trên thế gian có nhiều giai đẹp để ngắm là thấy cuộc đời tươi đẹp xiết bao.
Cố Thăng: Vậy mà không mệt? Vậy tại sao cõi lòng mình lại cảm thấy mệt mỏi thế chứ? Mình cũng rất đẹp trai mà.
Anh đột nhiên hiểu được một câu, cuộc sống không thiếu cái đẹp mà thiếu một đôi mắt phát hiện cái đẹp thôi.
Thế giới không hề tăm tối, anh cũng rất đẹp trai.
- Chắc Tiểu Mi không ra được ngay đâu, chúng ta xuống quán trà sữa ở dưới tầng ngồi một lát đi.
Anh đề nghị.
Nói đến Tiểu Mi, Nam Sơn mới nhớ tới vấn đề lần trước cô ấy nhờ mình hỏi.
Cô hỏi:
- Cố Thăng, anh cảm thấy gần đây tiểu sinh Tiết Thư Tề đang hot có bạn gái không?
- Cậu ta không có bạn gái.
- Ừ
Nam Sơn gật đầu, lát nữa phải nói tin tốt này cho Tiểu Mi biết mới được.
Cố Thăng nói tiếp:
- Cậu ta có bạn trai.
Rồi anh lại hỏi lại Nam Sơn:
- Đấy cũng là người cô thích à?
- Gì cơ?!
Nam Sơn hơi mở to hai mắt không dám tin.
- Tiểu Mi thích cậu ta.
Cô nhìn anh hoài nghi:
- Anh đang nói bừa hả?
Cố Thăng chớp mắt ra vẻ tổn thương:
- Có lần đi chơi, tôi nghe một người bạn nhắc tới.
Thật sự là ha ha ha ha ha ha, hôm qua Tiểu Mi còn an ủi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chinh-khong-dinh-doa-nguoi/3124348/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.