Dịch: Lãnh Nhân Môn
Lời Lục Mục nói ra giống như sét đánh giữa đồng bằng, làm mấy người kia đều ngây ra tại chỗ.
Lúc này Lão Răng Vàng thường ngày tưng tửng đã ngưng cười, gã ra hiệu bảo đám Nam sơn đừng lên tiếng.
Lão Răng Vàng tới gần Lục Mục, ghé vào tai nó dịu giọng nói.
- Con đừng dọa cậu chứ, mẹ con tự tử mà, sao lại biến thành con hại chết chị ấy được?
Lục Mục lắc đầu liên tục.
- Là con đã hại chết mẹ con.
Giọng Lục Mục nghẹn ngào.
- Một ngày trước khi mẹ tự tử, con vì ba mà cãi nhau với mẹ một trận, còn nói ra mấy lời độc ác rằng sao mẹ không chết đi cho rồi.
Thằng bé nhắm chặt hai mắt nói tiếp.
- Vì con không muốn nhìn thấy mẹ nên đã dọn đồ qua nhà bạn, ai ngờ...
Chuyện là thế ư? Lão Răng Vàng thở dài. Bản thân đã nghĩ quá nhiều rồi, nó chỉ là một đứa bé, không thể làm ra chuyện ác tày trời được.
Lục Mục đang trong thời kỳ phản nghịch, mấy việc cãi nhau với người lớn, cứ khăng khăng làm theo ý mình cũng dễ hiểu thôi.
Lão Răng Vàng vỗ vai Lục Mục.
- Chuyện này không trách con được.
Việc đã đến nước này, Lão Răng Vàng cũng chỉ có thể an ủi thằng nhóc như thế, cố gắng để đời nó không gánh vác nhiều thứ trên lưng.
Lão Răng Vàng cảm thấy việc Lục Văn Nguyệt chọn tự tử, nguyên nhân lớn nhất chính là người cha Lục Mục nhắc tới,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chinh-khong-dinh-doa-nguoi/3124345/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.