Dịch: Lãnh Nhân Môn
Tạ Dung vừa nói ra, Nam Sơn và Cố Thăng lập tức liếc nhau một cái, lẽ nào Lục Văn Nguyêt không phải tự tử chết ư? Trong đầu họ cùng xuất hiện một nghi vấn.
Hai người nhìn chằm chằm vào màn hình theo dõi, vểnh tai lên nghe động tĩnh bên ngoài.
- Không có thật à? Khinh Huyên em đừng gạt anh.
Dường như bản thân Tạ Dung cũng phát hiện ra điều gì đấy, hỏi với vẻ nghi ngờ.
Hình như Trữ Khinh Huyên ở đầu dây bên kia đang nổi nóng, nên Tạ Dung liên lục cười xòa:
- Không phải anh không tin em, gã kia lại gọi điện tới nữa, em tuyệt đối đừng giấu diếm chuyện gì hết.
Tạ Dung tiếp tục nghe Trữ Khinh Huyên nói chuyện, anh ta bước tới cửa sổ, nhìn dòng xe phía dưới, nhíu mày lại.
- Em khoan sốt ruột, anh đang ở công ty OSS, chờ anh giải quyết xong chuyện ở đây sẽ tới tìm em mà. Chúng ta từ từ bàn bạc.
Tay phải Tạ Dung gõ lên bàn, dáng vẻ cực kỳ kiềm chế để không bùng nổ.
- Anh cúp máy đây, lâu như vậy, chắc Cố tổng sắp đến rồi.
Tạ Dung đi tới ghế sô pha, ngồi xuống, trong tay cầm một lý nước trà lạnh buốt, nước cũng sắp hết.
Trông dáng vẻ của anh ta thì hình như đang bị người nào đó uy hiếp rồi.
Lúc Nam Sơn nhớ tới lần trước nhập vào đồ trong nhà Tạ Dung, anh ta đang gọi điện thoại, dáng vẻ giống như bị uy hiếp.
Cô cứ tưởng là chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chinh-khong-dinh-doa-nguoi/3124341/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.