Cố Thăng đọc lướt qua quyển sách nhỏ, sau đó nói với bà nội:
- Cháu và Nam Sơn sẽ xem xét thật kỹ.
Mọi người trò chuyện với nhau về những vấn đề khác.
Cả một chuyến hành trình suốt buổi chiều quá mệt mỏi làm tinh thần của ba mẹ Cố đều uể oải.
- Mẹ, mọi người cứ trò chuyện tiếp đi, con và vợ con lên lầu nghỉ ngơi đây.
Bà nội nói:
- Nghỉ ngơi đi, lần này về nhớ ở nhà mấy hôm đấy.
- Bác trai bác gái nghỉ ngơi cho khỏe đi ạ.
Nam Sơn nói.
Ba Cố trêu:
- Gọi bác trai thấy xa lạ quá, sau này còn phải đổi cách xưng hô nữa, giờ gọi thẳng luôn là ba mới đúng. Gọi một chữ dùng ít sức hơn hai chữ nhiều.
Mẹ Cố sợ Nam Sơn ngại ngùng nên đánh nhẹ ông, nhắc:
- Đi lên lầu đi ông.
Hai người rời khỏi không bao lâu, bà nội cầm chiếc tablet ra rồi mang kính lão vào:
- Sắp tới tám giờ rồi, tiểu thuyết bà đang xem sắp cập nhật chap mới.
- Bà nội đang theo dõi bộ tiểu thuyết gì thế ạ?
Nam Sơn hỏi thăm với vẻ đầy hứng khởi.
Bà nội truy cập website, sau khi tìm được tiểu thuyết đó rồi mới trả lời:
- Chồng sói vợ thỏ: Yêu nồng nàn.
Bà chỉ vào tên của tiểu thuyết, nói:
- Cái tên này rất hay, sói bá đạo, thỏ đáng yêu, hàm súc hơn tên mấy cuốn ghi hẳn ra giám đốc bá đạo kia nhiều.
Nam Sơn:... Không ngờ bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chinh-khong-dinh-doa-nguoi/3124231/chuong-105.html