Dịch: Lãng Nhân Môn
***
Mận sững ra, chuyện này chẳng giống với tưởng tượng của gã ta gì hết.
Mắt thấy Cố Thăng và Nam Sơn sắp tới gần, trên mặt lại không chút sợ hãi.
Trong lòng Mận rất rối rắm, trừ bom ra thì gã chẳng còn vũ khí nào cả.
Nếu giờ gã ta không cho nổ bom thì bản thân sẽ bị hai người họ bắt được mất.
Khoảng cách giữa ba người họ lại gần như thế, có muốn bỏ chạy cũng không còn kịp nữa rồi.
Mận cẩm quả bom nhìn Từ Á Vu với vẻ đau buồn.
Mận có thể đồng quy vu tận với đám Cố Thăng, nhưng với điều kiện tiên quyết là con trai gã ta không nằm trong tay bọn họ.
Mận không muốn không có được tiền mà còn làm hại đến mạng sống của con trai, thế thì đúng là mất nhiều hơn được.
Mận vẫn không tin có người không sợ chết.
- Bọn mày đừng có bước tới đây.
Rồi chỉ vào trái bom ở trước ngực mà nói:
- Tao không đùa đâu.
Mai Nhất Minh vẫn lo trái bom trên người Mận sẽ gây hại đến bọn họ, cô bèn lên tiếng nhắc nhở:
- Mận, ông đừng hành động thiếu suy nghĩ, con ông còn nằm trong tay bọn tôi đấy.
Thấy Mận nhìn sang chỗ mình, cô đá Từ Á Vu một cái.
Từ Á Vu bị đá đau, y cong đầu gối khuỵu trên mặt đất.
Lời nói và hành động của Mai Nhất Minh đã đâm trúng điểm yếu của Mận.
Mận thấy vậy thì chán nản. Bọn họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chinh-khong-dinh-doa-nguoi/3124211/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.