Mới ngủ dậy đã có biến rồi.
Bạch Nhược Hoan được hoàng đế tứ hôn cho Lương Thanh Từ.
Nghe nói do Thái tử hôn mê bất tỉnh, cần chọn con gái nhà quan hợp mệnh để xung hỉ.
Mà cũng khéo cơ, vừa mới hạ chỉ thì Lương Thanh Từ tỉnh lại, thế là chuyện lập Thái tử phi đã chắc chắn mười mươi.
Tôi tức ná thở, quyết định đi mặc kệ một thời gian.
Không biết dạo này Bạch Nhược Hoan suy nghĩ gì mà không gọi tôi nữa. Tôi không bị làm phiền vui vô cùng, quyết định đợi đến lúc thích hợp sẽ đưa người bỏ trốn.
Tôi không muốn tiếp xúc nhiều với nàng ấy.
Nàng ấy đối xử với tôi tốt lạ kỳ làm tôi cảm thấy rất kỳ lạ.
Từ khi tôi quen Bạch Nhược Hoan, nàng ấy không cần các tỳ nữ gác đêm nữa, suốt ngày quanh quẩn trong phòng quấn quít lấy tôi.
Cứ hễ thấy tôi khó chịu, nàng ấy sẽ hoảng hốt, rưng rưng nước mắt dỗ dành tôi: "Yến Yến, ta sai rồi, em đừng giận mà."
Kỳ lạ lắm luôn.
Dù gì thì tôi cũng đã quan sát nàng ấy ba kiếp. Mặc dù Bạch Nhược Hoan là một kẻ si tình, bất chấp tính mạng vì Lương Thanh Từ, nhưng thực chất nàng ấy vẫn mang trong mình cốt cách thanh cao của con gái dòng dõi thư hương, chưa từng xuống nước nịnh nọt, dỗ dành để mong nhận lại tình cảm của người khác. Hà cớ gì nàng ấy lại dịu dàng với tôi như vậy?
Tôi không hiểu, cũng không muốn tìm hiểu.
Tôi chỉ dành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chinh-dung-tu-tu-nua/2964959/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.