Gương vỡ vụn ra từng mảnh nhỏ đâm bị thương mu bàn tay Tân Tiểu Lộ, để lại mấy vết máu. Tân Tiểu Lộ nhìn thoáng qua vết máu trên mu bàn tay mình kia, lại lần nữa ấn Tư Đồ Trạc đang đầu óc choáng váng, hung hăng đập vào một nửa mặt gương còn chưa hoàn toàn vỡ vụn.
Thực hay, cái gương này hoàn toàn vỡ nát.
So với vết thương nho nhỏ của Tân Tiểu Lộ kia, Tư Đồ Trạc lại thê thảm hơn nhiều, nếu không phải trên đầu bọc vải, có lẽ hắn sẽ càng thảm hại hơn.
Tân Tiểu Lộ túm chặt vải rèm trên tay không buông lỏng, đập đến mức làm cho người ta thở không nổi. Tư Đồ Trạc bị đập đến đầu váng mắt hoa, dưới chân mềm như bông mà nằm thẳng trên mặt đất, một bộ dáng tay chân mềm đến không có sức phản kháng. Tân Tiểu Lộ kéo đầu hắn lôi vào trong phòng tắm, mở vòi sen ra, dùng nước lạnh băng xả lên đầu hắn. Rèm vải tẩm nước càng nặng nề đè sát vào mặt, đè ép thêm một bước có thể khó mà hít thở.
Có lẽ không nghĩ tới mình đã ra bộ dáng này cũng chưa thể làm Tân Tiểu Lộ buông tay, ngược lại còn bị nàng tiếp tục lăn lộn, Tư Đồ Trạc bỗng nhiên giãy giụa lên. Sức lực hắn quá lớn, trong khoảng khắc sức lực của Tân Tiểu Lộ thật đúng là không so nổi, bị hắn phát lực kéo rèm vải che ở trên mặt xuống. trên trán và mặt hắn có vết thương lớn lớn bé bé nhỏ vụn, bị nước xôi vào, tơ máu màu đỏ và nước cùng chảy trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chinh-deu-cung-nam-phu/563011/quyen-7-chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.