Thầy Vương thật đúng là không biết Tân Yến Lai lại là anh của Tân Tiểu Lộ, nghe vậy sửng sốt rồi mới nói: “A, vậy em cũng lại đây nghe một chút.”
Tân Yến Lai giống như phụ huynh ngồi ở bên cạnh, để Tân Tiểu Lộ đối diện thấy Vương ngồi sang một bên.
Nghe thầy Vương nói ngọn nguồn một lần xong, Tân Yến Lai nhìn Tân Tiểu Lộ, ngay sau đó nói: “Nếu buổi tối ngày hôm đó, em vẫn nhớ rất rõ ràng, em ở nhà phụ đạo bài tập cho Tiểu Lộ, em ấy không có khả năng xuất hiện ở trường học, cũng không có khả năng nhốt hai nữ sinh ở trên mái nhà.”
Thầy Vương: “A? Như vậy a.” Ông ấy nhìn Tân Yến Lai như vậy, đã tin trước một nửa, có chút trách cứ nói với Tân Tiểu Lộ: “Nếu như vậy, vừa rồi lúc thầy hỏi em, sao em lại không nói a?”
Tân Tiểu Lộ: “……” nói cái gì? Chúng ta trước đó cũng không thông đồng đâu.
Tân Yến Lai lại nói: “Tiểu Lộ vẫn luôn tương đối văn tĩnh hướng nội, ở nhà cũng không thích nói chuyện thế nào, khả năng em ấy quá khẩn trương. Học tập của Tiểu Lộ là em giám sát, hẳn là không có vấn đề, không biết ở lớp học tình huống khác của em ấy thế nào? Ở chung với các bạn học có tốt không? Những việc này em hỏi em ấy, em ấy đều nói không có việc gì. Em sợ tính tình em ấy thế này, ở trong trường học bị người khác khi dễ, em cũng không thể thời thời khắc khắc trông chừng.”
Thầy Vương đột nhiên cảm thấy có chút buồn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chinh-deu-cung-nam-phu/563008/quyen-7-chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.