Khương Vũ Triều rất bình tĩnh đi về doanh trướng, nô tỳ Lan Kiều nàng mang đi theo đã gấp đến không được, thấy nàng trở về, vội vàng chào đón: “Chủ tử, người đi đâu, ta đã tìm khắp nơi cũng không thấy, lo lắng chết ta!”
Nàng thấy trước lúc săn thú các vị hoàng tử, công tử đều rời đi, lại không tìm được chủ tử nhà mình ở phụ cận, lo lắng xảy ra chuyện gì, muốn đi báo cho Tiêu phu nhân tìm xem, nhưng lại lo lắng vạn nhất chủ tử nhà mình đi hẹn hò với Ngọc Lăng Vương, vậy bị gặp được thì cũng mất mặt, đang ở chỗ này không biết nên làm gì.
Khương Vũ Triều không nói, nàng trực tiếp tìm trong đám đồ vật mình mang đến, tìm ra một thanh trủy thủ, cảm thấy quá lớn lại ném về, thay đổi cái nhỏ hơn, cắm thử mấy chỗ, cuối cùng cột vào đùi mình. Làm xong nàng cảm thấy chưa đảm bảo, lại gỡ mấy cây trâm giấu ở đế giày.
“đi lấy hộp trang sức ra cho ta.” Khương Vũ Triều phân phó.
Lan Kiều biết từ trước đến nay nàng vẫn có chủ ý, không dám nhiều lời, ôm hộp trang sức chạy tới. Khương Vũ Triều chọn lựa mấy cây trâm đầu bén nhọn, thử thử xong, vừa lòng cắm ở trên đầu mình. Nàng không thích cắm trâm, nhưng chuyện hôm nay nhắc nhở nàng, xã hội pháp trị còn có nhiều cặn bã, càng đừng nói xã hội phong kiến, nơi này nô lệ đều là hợp pháp, giết người chỉ là tùy tâm của thượng vị giả, không nên quá sơ ý.
Nếu nàng có một cây trủy thủ, đối diện với hai nô tỳ to khỏe kia cũng sẽ không bị chế trụ dễ dàng, đương nhiên không phải nói nàng có thể đánh thắng được hai người, nhưng lúc ấy nàng chỉ cần kéo dài một lát, gây ra chú ý, sẽ không phát sinh chuyện về sau.
“Chủ tử, ngài đây là làm sao?” Lan Kiều thật cẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chinh-deu-cung-nam-phu/562945/quyen-4-chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.