Phó Thanh Thiên bỏ tay ra khỏi ngực cô, đẩy cô xuống, rồi lấy khăn lau tay của mình xong vứt xuống đất. Anh liếc nhìn cô một cái rồi quay lại ghế ngồi của mình. “Tôi muốn gặp cô nói về chuyện buổi sáng.”
“Chuyện đó...tôi không có gì để nói.” Cô đứng dậy phủi bụi quanh mình, quay người chuẩn bị ra ngoài.
“Cô đứng lại đó cho tôi, cô xem đi, học kì này cô xếp cuối lớp, nếu cô tiếp tục học tập như vậy, sẽ bị trượt tốt nghiệp.” Phó Thanh Thiên đặt trên bàn một tờ giấy trong đó là danh sách học lực của lớp rồi nói.
Giang Sắc Ân quay người lại, vẻ mặt không cảm xúc nói: “Vậy thì sao?”
“Tôi đã quyết định rồi, mỗi ngày tôi sẽ dạy thêm cho cô vào buổi tối tại nhà của cô.”
“Tôi không muốn.”
“Tôi đã nói với cha mẹ cô, họ đã đồng ý, không bàn cãi, tôi chỉ thông báo cho cô biết thôi.” Vẻ mặt bây giờ của Phó Thanh Thiên thật làm cho Giang Sắc Ân muốn đấm một phát.
“Vậy tôi đi đây, dù gì thì tôi cũng không được ý kiến.” Cô đi ra khỏi phòng. Trước khi đi cô cũng không quên quay lại lè lưỡi với anh.
Phó Thanh Thiên không nói gì, anh thở dài một hơi, khóe miệng nhếch lên một nụ cười lạnh nhạt, “Phen này cô chết chắc!”
------Tôi là đường phân cách lạnh nhạt---- ---
Vào buổi tối, sau khi Giang Sắc Ân lái xe về nhà, vừa mới bước vào cửa, cô đã nhìn thấy hai khuôn mặt mà cô không muốn thấy nhất đó là Giang Hắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chinh-bien-de-nu-phu-toi-cuop-cac-nam-chinh/2377833/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.