"Xin chào ngài thượng tướng!" ... Đông Xu xuống khỏi cơ giáp bước đến khu nghỉ ngơi, bên tai cô vang lên tiếng các thủ vệ đang hô vang khẩu hiệu. Ánh mắt cô kiên định nhìn về phía trước, bước chân phía dưới cũng rất nhanh. Khoảng cách mỗi bước đi đều tăm tắp như dùng thước cẩn thận đo qua, sai lệch giữa các bước đi có thể chuẩn xác đến từng cm. Những chàng trai cao ráo cường tráng đứng thẳng hai bên đường, họ đối với Đông Xu đang đi ở giữa chỉ đơn giản chào hỏi. Sắc mặt của họ cũng không thay đổi chút nào, huống chi là ánh mắt. Tuy rằng trước mặt bọn họ chính là vị thượng tướng trẻ tuổi nhất toàn bộ tinh tế, không chỉ vậy còn là một người phụ nữ dung mạo kiều diễm, dáng người quyến rũ. Nhưng mà cấp bậc vũ lực là 3S, chỉ một cú đánh của nữ chiến thần cũng đủ đánh nát đầu bọn họ rồi, cho nên họ quả quyết không thể trêu chọc cô! Đám thủ vệ rất muốn giữ lấy mạng sống của mình, vì thế nên không dám nhìn và cũng không thể nhìn. Tinh! Trí não đeo trên cổ tay đột nhiên vang lên một tiếng, Đông Xu cũng không dừng chân mà vừa đi vừa giơ tay lên xem. Hoan nghênh bạn đã tham gia 'Group Hắc Bao Trí Năng'. Group Hắc Bao Trí Năng? Vừa nhìn thấy cái tên này thì Đông Xu hơi khựng lại. Bản thân là người thăng chức nhanh nhất Liên Bang, là nữ chiến thần có năng lực mạnh nhất. Nhưng danh sách kết bạn của cô lại đơn giản đến nỗi khiến người ta tức lộn ruột. Group trên trí não cũng chỉ tham gia có ba cái. Group Hội Nghị Hoàng Thất, Group Quân Đoàn Liên Bang, Group Gia Đình. Chẳng lẽ là ai giỡn với cô sao? Có điều ai cho tên đó dũng khí lớn vậy, dám đùa giỡn đến tận nữ chiến thần đệ nhất tinh tế luôn sao? Bước chân vừa dừng lại, thì cái group Hắc Bao vừa tham gia đã đột ngột hiện lên một tin tức 'Những điều cần biết khi tham gia group'. Những điều cần biết khi tham gia group: Bên trong group chỉ cho phép trao đổi các Hắc Bao (giao bao hoặc nhận bao),người vi phạm sẽ bị đá ra khỏi group. Sau khi hoàn thành nhiệm vụ của Hắc Bao thì sẽ đạt được điểm Hắc Bao. Hơn năm điểm Hắc Bao thì sẽ biến thành một Hắc Bao. Người làm nhiệm vụ nếu nhận Hắc Bao nhưng không hoàn thành được liên tiếp ba lần sẽ bị đá ra khỏi group. Trong vòng ba tuần, không tham gia vào các hoạt động trên group cũng bị đá khỏi group. Nhìn có vẻ không giống một trò đùa, nhưng mà làm sao mình lại tham gia các group này chứ? Đông Xu bấm mở phần tin tức của group, cô vừa nhìn thoáng qua đã thấy tê của các thành viên đều rất kỳ quái. Hắc Bao số 1, Hắc Bao số 2,... Còn bản thân Đông Xu sao? Ừ, Hắc Bao số 419, vừa nhìn đã thấy rất mạnh rồi! 419: For One Night hay còn được gọi là tình một đêm. Tinh! Hắc Bao số 207 đã phát một cái Hắc Bao! Âm thanh nhắc nhở vang lên, Đông Xu theo bản năng chạm vào một cái.
"Chúc mừng bạn đã giành được Niên Đại Nạn Đói 1." Giây kế tiếp, trước mắt cô bỗng tối sầm lại. Lần nữa mở mắt ra nhìn thấy cảnh tượng trước mặt khiến cho bản thân cô dù là nữ chiến thần tinh tế cũng có chút ngây người. Khung cảnh thiên nhiên non xanh nước biếc, bầu trời trong xanh với những áng mây trắng trôi bên trên. Đông Xu sinh sống ở tinh tế nhiều năm như vậy rồi mà trước nay vẫn chưa từng thấy qua phong cảnh như vậy. Đây không phải tinh tế quen thuộc của cô! Hơn nữa, thân thể hiện giờ của cô cũng không phải thân thể vốn có của cô đâu! Cái group Hắc Bao này thật quái dị. Đông Xu bình tĩnh quan sát khung cảnh xung quanh. Từng hàng cây ăn quả không biết tên, còn có những đồng ruộng cách đó không xa xen lẫn vào đó là từng đợt gió xuân thổi theo chút cát bụi bay khắp nơi. Cũng may trí não đeo nhiều năm trên tay cũng theo cô đến đây. Sau khi ra lệnh cho trí năng thì trí não lập tức tiến hành kiểm tra đo lường vị trí, thời đại và hoàn cảnh hiện tại. Năm 1976, vị trí là đại đội Bàn Thạch, huyện Bắc Hải, Đại Tây Bắc ở Hoa Quốc, thuộc tinh cầu Lam. Những tin tức này được trí não chiếu lên khoảng không trước mặt cô, mà cạnh bên tin tức của trí não còn có một đoạn tin tức không rõ từ đâu đến hiện lên. Đó là cuộc đời của một cô gái nhỏ. Cô gái nhỏ tên là Khương Điềm Điềm, là một đứa con gái của nhà họ Khương ở đại đội Bàn Thạch này. Bởi vì dung mạo xinh đẹp mà cô gái nhỏ thường xuyên bị những người trong thôn trêu ghẹo. Cha mẹ cô gái nhỏ chọn lựa mối hôn sự cho cô ấy rất kỹ lưỡng, đương nhiên là vì họ muốn gả cô gái nhỏ cho một gia đình giàu có để đổi lấy tiền cho hai người anh trai của cô gái nhỏ cưới vợ. Kết quả, cô gái nhỏ vừa mười tám tuổi đã chết. Phía trên tin tức không phải do trí não cung cấp có ghi rõ ràng: Khương Điềm Điềm 18 tuổi, chết vì đuối nước, hung thủ là XX. Hãy hoàn thành tâm nguyện của Khương Điềm Điềm! Sau đó thì không còn gì nữa! Cái đoạn tin tức kia cũng lập tức biến mất. Đông Xu đứng ngây người tại chỗ suy nghĩ nửa ngày cũng không hiểu được mục đích của các group Hắc Bao này là muốn làm gì. Nhưng mà đã đến rồi thì an tâm ở lại vậy. Cô muốn nhìn xem rốt cuộc cái group này muốn làm cái gì? Muốn làm khó đệ nhất nữ chiến thần cô đây sao? A! Kẻ phàm tục! Tuy rằng vô cùng bất mãn với những tin tức quá sơ sài, dám vô tâm dùng thẳng một cái danh hiệu XX để thay thế tên hung thủ. Nhưng cô cũng không gấp gáp. Căn cứ vào tin tức của trí não và đoạn nhắc nhở vừa rồi thì Đông Xu có thể nhận ra được bây giờ bản thân đang ở năm 1976 tại Đại Tây Bắc, Hoa Quốc của tinh cầu Lam. Gợi ý của Hắc Bao là Niên Đại Nạn Đói. Điều này đã chứng minh rằng ở niên đại này sẽ thiếu ăn thiếu mặc, chỉ cần nhìn bộ quần áo đang mặc trên người thì biết ngay. Phía trên mặc một chiếc áo hoa, phía dưới là một chiếc quần đen. Cách ăn mặc đơn giản nhưng cho dù là áo hay quần đều có những mảnh vá. Hơn nữa chất liệu này rất kém, còn bị giặt đến vừa trắng vừa cứng, cho thấy được điều kiện kinh tế của niên đại này không tốt lắm.
Group Hắc Bao yêu cầu cô phải hoàn thành nguyện vọng của Khương Điềm Điềm, nhưng lại không có nhắc đến nguyện vọng đó là gì. Chẳng lẽ điều đó có nghĩa là cô phải tự mình phân tích ra sao? Trong cái niên đại nạn đói này, ở Đại Tây Bắc không đủ ăn không đủ uống, một cô gái nhỏ chết sớm thì tâm nguyện của cô ấy chắc cũng đơn giản. Ăn no uống đủ cuộc sống tốt, tiện thể điều tra ra hung thủ là ai. Đông Xu quyết định trước hết phải tìm tòi nhiệm vụ là gì. Nữ chiến thần nhất định không chịu thua! Vừa quyết định xong thì cô nghe được tiếng bước chân từ phía sau bước đến. Đông Xu nhạy bén ngoảnh đầu lại, ánh mắt cô sắc bén như lưỡi dao bay qua. Khiến Lữ Thụ đang âm thầm tiến đến lập tức bị ánh mắt của Đông Xu dọa sợ đến chân mềm nhũn ra. Bởi vì cô có được ký ức của cô gái nhỏ này cho nên Đông Xu rất nhanh đã nhận ra người trước mặt. Lữ Thụ, 19 tuổi, là một thanh niên chơi bời lêu lỏng trong thôn. Vào niên đại này, đa số mọi người đều rất chất phát và giỏi làm việc. Mùa xuân sẽ gieo cấy vụ xuân, mùa hè sẽ trồng cây vụ hè, đến mùa thu thì thu hoạch, còn mùa đông thì lên núi nhặt củi về nhà dùng. Nhưng trong trí nhớ của cô gái nhỏ này thì Lữ Thụ lại là một tên thanh niên ăn chơi lêu lỏng nổi tiếng trong thôn. Mà cái thanh niên này bây giờ còn đang định tán tỉnh cô sao? Nếu không phải lúc này không thích hợp thì Đông Xu đã huýt sáo luôn rồi. Ồ! Thiếu niên này không tệ nha, là ai cho tên này dũng khí vậy mà dám chạy đến đây tán tỉnh nữ chiến thần? Nhìn mỏng manh như con tôm thẻ vậy, cô chỉ cần đấm một cú thì cũng có thể đánh chết mười người như anh ta, mà hơi thở cũng không chút loạn nhịp nữa kìa. "Điềm Điềm à." Tuy rằng Lữ Thụ cảm thấy ánh mắt vừa rồi của Đông Xu có hơi đáng sợ nhưng nghĩ đến dung mạo ngọt ngào xinh đẹp của cô gái nhỏ này thì lá gan của anh ta lại to hơn. Anh ta xoa bàn tay mình một lát rồi thừa dịp Đông Xu không chú ý mà định giơ tay ra kéo Đông Xu đi. Kết quả, ánh mắt Đông Xu vừa liếc qua. Lúc bình thường khi nhìn người khác cô gái nhỏ sẽ lộ ra đôi mắt to tròn xinh đẹp của mình, mà lúc này đôi mắt đó như mang theo gió lạnh nhìn chằm chằm vào bàn tay đang giơ đến của Lữ Thụ. Lữ Thụ thiếu chút nữa thì không kìm được nỗi sợ mà hét toáng lên rồi. "Có chuyện gì sao?" Đông Xu vốn tưởng nói như thế sẽ có thêm chút khí thế, nhưng không thân thể mà cả giọng nói của cô gái nhỏ này cũng quá mềm mại ôn nhu. Để hình dung thì đó là thân thể yêu kiều giọng nói mềm mại. Còn có cái tên gọi Điềm Điềm này khiến Đông Xu cảm thấy ê răng nha. Nếu ở tinh tế có người dám gọi cô một tiếng Điềm Điềm. A... Đâu chỉ đánh nát đầu tên đó. Mà cái chân thứ ba của tên đó cũng bị đập nát! "Điềm Điềm à, em đi theo anh đi. Điều kiện nhà anh cũng tốt mà, sau này em về ở với anh thì không cần phải xuống ruộng làm việc, cũng không bị người nhà khinh bỉ. Anh nuôi em đến vui sướng hài lòng nha." Lữ Thụ vừa xoa tay vừa có ý đồ lại sàm sỡ Đông Xu lần nữa. Nghe xong lời của Lữ Thụ, Đông Xu liếc nhìn từ trên xuống dưới đánh giá anh ta một chút. Ánh mắt của cô còn đáng sợ hơn cả tia X quang, sau khi nhìn khắp người Lữ Thụ thì bỗng khóe miệng Đông Xu khẽ cong lên, cô cúi đầu thầm cười, giơ tay chỉ chỉ nói: "Anh xem, bên kia là cái gì?" Lữ Thụ giống như bị mê hoặc mà quay đầu lại, giây kế tiếp bên ngoài rừng cây nhỏ truyền đến những tiếng thét chói tai!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]