Hoàn toàn không hiểu Hàn Chiêu bị làm sao, Đông Xu rũ mắt suy nghĩ nửa ngày cũng không nghĩ ra nên bỏ về nhà.
Lúc trời hơi tối một chút, cô và Lữ Đào đi đến nhà Tôn đại đội trưởng xin thư giới thiệu.
Một đêm ngủ ngon, ngày hôm sau ngày trời vừa sáng, Đông Xu và Lữ Đào mỗi người cõng sọt tre xuất phát.
Hai người đều nghèo hèn, không có tiền ngồi xe, chỉ có thể đi bộ tới thị trấn.
Vương Nguyệt Hoa không yên tâm, con gái cô trước nay căn bản chưa từng đi thị trấn.
Nhưng mà bà dám cản sao?
Đáp án là......
Bà không muốn sống nữa sao?
Làm một người mẹ phật hệ không tốt sao?
Cho nên, bà chỉ thành thật đi chuẩn bị bánh bột ngô, bắp luộc, còn lấy trong nhà một cái ấm nước cũ đựng nước sôi để nguội cho Đông Xu mang đi.
Lữ Đào thì đơn giản hơn nhiều, buổi sáng ăn một chút cháo, cháo rất đặc, nhưng vẫn ăn mấy ngụm.
Bốn người ăn một nồi cháo, dù sao nồi cũng không lớn bao nhiêu.
Lữ Đào đối với kiếm tiền, đã càng ngày càng bức thiết.
Kiếm tiền dù không có phiếu mua không được nồi, nhưng là ít nhất trước hết nghĩ biện pháp mua cái ấm nước, đem đồ của nhà họ Khương trả lại cho người ta trước.
Hai người đi hết một tiếng rưỡi, mới xem như đi đến thị trấn.
Hai người trên người đều cõng sọt, cho nên thực mau liền thu hút sự chú ý của những người khác.
Người trong thôn cõng sọt vào thành, giống như tín hiệu nào đó, loại tình huống này mọi người đều hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-chien-than-cua-group-hac-bao/1658968/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.