"Động, ngươi lại động, cánh tay ngươi chờ gãy đi!"
Tiêu Dung Diệp híp một đôi mắt xếch hẹp dài, hung dữ đe dọa!
"Vừa rồi... Lúc ta cắn ngươi... Sao ngươi, ngươi còn động? Vì... vì sao ta không thể động? Hứ... Chỉ cho phép châu quan đốt lửa, không cho dân chúng thắp đèn! Ta phi, lừa mã ngụy biện, nói chuyện xằng bậy!"
Mồm miệng lanh lợi rõ ràng khiến Tiêu Dung Diệp phải á khẩu không trả lời được. Phải biết rằng, Lệ Ảnh Yên nàng cũng không phải bất tài, có thể xông xáo trong giang hồ nước sôi lửa bỏng này hơn mười năm, hoàn toàn là bởi vì mình là một người có thực lực!
"Câm miệng, ngươi - đồ con rùa đen siêu lừa đảo, thật sự là đáng đánh đòn!"
"Ta đáng đánh đòn? Người thiếu đánh đòn chính là ngươi mới đúng! Ỷ vào ngươi có tiền liền không biết sợ đúng không? Ta phi!"
"Câm miệng!"
"Không câm thì thế nào?"
"Ta nói ngươi câm miệng!"
"Ta không câm!"
"Câm miệng, câm miệng, câm miệng!"
"Ta không câm, không câm, không câm!"
"Câm!"
"Không câm!"
Hai người tranh chấp dữ dội một trận, ai cũng không chịu lùi một bước!
"Ta nói lần cuối cùng, câm miệng!"
"Ta cũng nói lần cuối cùng, ta không câm!"
Hai người mắt to trừng mắt nhỏ, vẫn không chịu dừng lại! Hạ nhân ở bên cạnh nhìn thấy, không ai có thể chen miệng vào một câu!
"Tốt, đừng hối hận! ! !" Tiêu Dung Diệp nghiến răng nghiến lợi nói mấy chữ này!
Quả nhiên, vừa dứt lời, Tiêu Dung Diệp không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-can-ba-dot-kich-vuong-gia-chay-mau/2369351/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.