Ánh trăng như nước, dưới ánh trăng ngắm sen nở. 
Lỗ tai nhỏ, ta rất buồn a, ngươi nói cho ta một chút chuyện ngoài cung đi! 
Lỗ tai nhỏ, ngươi có đói bụng không, chúng ta lặng lẽ đến ngự phòng ăn trộm điểm ăn đi? 
Lỗ tai nhỏ, ngươi biết võ công à? Ta cũng rất muốn học, đáng tiếc bọn họ không cho. 
Lỗ tai nhỏ, ta rất muốn rời khỏi nơi này, đi ra bên ngoài a...... 
Khuôn mặt buồn bực của thiếu niên, vẻ mặt lạnh lùng của cô gái, lại bởi vì vẻ bất đắc dĩ trong giọng nói mà hơi hơi động lòng. 
Đúng vậy, nàng cũng muốn rời đi, đến một địa phương mà bọn họ tìm không được...... 
*********** 
Nàng muốn trốn...... “Đừng lãng phí thời gian, ngươi không trốn thoát được.” Trên giường bỗng nhiên lại truyền đến thanh âm hữu khí vô lực. 
Bước chân bất chợt khựng lại, Nguyễn Chân Chân quay đầu trừng mắt nhìn nam nhân trên giường, hắn không phải đang nhắm mắt lại sao? Làm sao mà biết nàng muốn làm gì? 
“Ta chỉ cần mở miệng, Bất Tam, Bất Tứ sẽ lại đây ngăn ngươi lại...... Đối phó hai người bọn họ, ngươi có bao nhiêu phần thắng?” 
Không có phần thắng! Đối với lão nhân gia tuổi có thể làm tổ phụ tổ mẫu của nàng, chỉ là vài tiếng rống giận lúc trước, đã biết nội công kinh người, nàng cũng không nắm chắc phần thắng. 
“Cho dù ngươi ra khỏi căn nhà này...... Cũng không ra được thôn trấn.” Hắn nói đứt quãng: “Vừa rồi những người đó, ta là chủ nợ của bọn họ , ngươi đã vào thôn trấn, lại đả thương ta, không có lời nói của 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-cam-do-cua-ac-hoang-tu/85149/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.