Xảo Nhi đi đến nha môn, đã thấy hai nha dịch canh giữ bằng chứng bị đánhngất xỉu. Nàng nắm chặt quả đấm, bọn hắn đều là huynh đệ ở chung vớinhau, lại rất xem trọng nàng, cho nên tâm tình bây giờ của Xảo Nhi chỉcó thể dùng “phẫn hận” để hình dung.
Gặng hỏi, hai ngườiđều nói chỉ thấy một bóng đen che mặt, hơn nữa là người trẻ tuổi, võcông rất cao, bọn hắn căn bản không thể phản kháng.
“Xảo Nhi, đến đây xem này!” Chu Vô Ý đứng ở cửa phòng cất bằng chứng kêu lên.
Xảo Nhi đến gần để nhìn, chỉ thấy một lớp bột mỏng màu trắng ở cửa phòngcất bằng chứng, mà in trên bột phấn màu trắng kia là một dấu chân.
“Đây là cái gì?” Xảo Nhi ngẩng đầu nhìn Chu Vô Ý.
“Cửa phòng cất bằng chứng mỗi ngày đều sẽ có người đến rải bột phấn, trướckia đại nhân giao làm việc này vì để phòng ngộ nhỡ xảy ra việc gì. Hơnnữa, trong vòng ba ngày sẽ không rửa sạch được loại bột phấn này, ha ha, không ngờ lần này lại thu được một dấu chân. Đại nhân đã tính toántrước, ngươi nhìn xem, dấu chân này là chân phải, rõ ràng là của nam tử, hơn nữa thân hình không nhỏ.” Chu Vô Ý phân tích nói.
“Sao? Như vậy trên giầy của kẻ này có dính bột phấn?” Mắt phượng của Xảo Nhi sáng ngời nói.
“Không sai! Cho dù hắn có phát hiện thì trong vòng ba ngày cũng rửa khôngsạch, cho nên đấy chính là đầu mối để Xảo Nhi bắt người, hơn nữa vì ở đế giầy nên hắn rất khó phát hiện.” Chu Vô Ý lộ ra ý cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-bo-thien-ha/1533679/quyen-1-chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.