Lãnh Sương Hàn ngây ngốc, từ khi lọt lòng tới nay lần đầu tiên cảm thấy khóchịu như thế, người có thể tháo trúc lạp của hắn xuống chỉ đếm trên đầungón tay, mà hôm nay chỉ bằng nửa chiêu, cư nhiên bị tiểu nha đầu kiatháo xuống.
“Bộ dạng nhìn rất hảo a, mang mũ làm gì?Lại không phải không thể gặp người.” Giản dị bình thường Xảo Nhi trongmiệng ngậm một cọng cỏ đuôi chó lười nhác đi ra, không nói chỉ cườikhuôn mặt nhỏ nhắn nhếch miệng cười hi hi ha ha.
Trongmắt nàng Lãnh Sương Hàn ước chừng mười tám mười chín tuổi, là một cáilãnh khốc nam tử, mày kiếm bay xéo nhập tóc mai, nhất song sắc bén conngươi đen âm ngao lãnh mạc, mũi cao thẳng tắp, hé môi mỏng xinh đẹp ,phần tóc phía dưới thả ra sau lưng, phần trên buộc bằng sợi dây màu đen, phiêu dật tuấn mỹ, thân hình vĩ ngạn cường tráng, nhìn qua chính làngười luyện võ.
Giờ phút này Lãnh Sương Hàn mặt xám như tro, nhất song con ngươi đen hoảng sợ nhìn chằm chằm vào tiểu nha đầukia, trong lòng kích thích một trận sóng gió động trời.
“Đa tạ cô nương ơn cứu mạng.” Tử Y nam tử với Tiểu Thanh lập tức ômquyền cảm kích, vẻ mặt đồng thời chấn kinh, trên giang hồ còn chưa cónghe qua có vị cô nương võ công đạt tới cảnh giới diệp bay hoa hái.
Xảo Nhi mắt phượng hẹp dài nâng lên, nhìn hướng Tử Y nam tử, đây khóe miệng nàng không khỏi run rẩy, vốn tưởng rằng cổ đại mỹ nam không nhiều, cưnhiên lại có đến hai người, xem ra mình làm nha hoàn nhóm lửa đều biếnthành ếch ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-bo-thien-ha/1533648/quyen-1-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.