Xảo Nhi nhìn khuôn mặt tuấn mỹ, thanh nhã của hắn, đột nhiên lồng ngực gấpgáp hít thở, một loại cảm giác đã lâu hướng thẳng lên não, khiến nàngrất muốn phát tiết.
Chỉ thấy hai tròng mắt nàng liễm hạ, lại đột nhiên duỗi cánh tay nhỏ bé ra, túm cổ áo Lâm Vô Du kéo tới,miệng nhỏ hung hăng hôn lên môi mỏng nõn nà, hồng hào, mềm mịn của hắn.
Lâm Vô Du bị hành động của nàng làm cho sợ hãi mở to hai mắt, không tin tình huống trước mắt.
Cảm giác chính mình bị tiểu nha đầu Xảo Nhi này phi lễ, lập tức dùnglực đẩy Xảo Nhi ra hờn giận nói: “Xảo Nhi, ngươi đây đang làm cái gì vậy !”
Xảo Nhi phục hồi tinh thần, nhìn Lâm Vô Du khuôn mặt tuấn tú, đầu lưỡi trên môi vẫn còn chưa thỏa mãn, môi mỏng của hắn quảnhiên đúng như nàng tưởng tượng rất mỹ vị a.
Lâm Vô Ducả khuôn mặt đã đỏ bừng, cũng không biết là đang giận dữ hay đang thẹn,hắn cần một lời giải thích hợp lý từ Xảo Nhi.
“Thật ngại, ta phát xuân!” Xảo Nhi không hề áy náy nói xong, tia lạnh trong mắt phượng vừa chuyển, thong dong đi ra.
“Ngươi! Ngươi! Ngươi???” Lâm Vô Du nghe nàng nói liền không thốt lênlời, gương mặt tuấn tú lúc xanh lúc trắng, chỉ vào bóng lưng nàng khôngbiết nên nói cái gì . người ta thừa nhận là phát xuân, chính mình khôngcó lý do để yêu cầu người ta không được phát xuân a?
Xảo Nhi trở lại nội nha, đứng trong viện ngẩng đầu nhìn trời, trời xanh mây trắng, gió nhẹ đưa sảng khoái, tốt đẹp khiến người phát điên .
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-bo-thien-ha/1533646/quyen-1-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.