“Thiên thần, chị đừng bỏ em đi nữa nha! Không có chị ở bên, em sợ lắm” San nắm chặt tay nó, mắt rưng rưng, nhìn nó nói
“ừ, sẽ bên em” nó nhéo má San ôn nhu nói. 2 người cứ mãi lo âu yếm nhau mà không để ý xung quanh đang ??????
“2 người quen nhau hả?” Wind là người lên tiếng đầu tiên
“San, lạ nha... em yếu đuối như vậy từ khi nào đấy” Jin cũng chen vào nói
“như vậy là sao?” Sany và Myn đồng thanh
“giải thích” hắn lạnh lùng lên tiếng
“chuyện là sao? Kể anh nghe xem Băng Nhi” Kin nhìn nó nói
“thì biết nhau thôi, còn lại là không có gì hết” Wend lên tiếng trả lời thay nó
“đúng rồi, chuyện tụi em, mấy anh biết nhiều làm gì? Kệ đi, cứ biết tụi emquen nhau là được” San vô tư nói, mà không biết 4 người kia đang bốckhói
“tụi này cũng không được biết sao Wend, Shyn?” Sany nói như trách móc
“từ từ biết, giải thích với 2 cậu sau, 2 cậu cũng hiểu tính Shyn mà” Wend e dè nhìn nó rồi nhìn Sany và Myn
“thôi được rồi, nếu Băng Nhi không muốn nói thì đừng ép em ấy, thôi mấy emlên cất đồ, anh nấu đồ ăn, lát xuống ăn cơm, còn các cậu phụ tớ” Kin nói với tụi nó xong rối quay qua nói với 3 tên kia. 3 tên kia nghe xong,thở dài rồi lết xuống bếp.
30 phút sau....
“Băng Nhi, Wend, Sany, Myn, San San, mấy đứa xuống ăn cơm nè” Kin nói vọng lên, vừa nói vừa bê đồ ăn lên bàn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-bang-chu-bi-an-co-la-ai/2845999/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.