“Đầu xong rồi, tiếp đến là chân anh. Khả năng anh chịu đau một chút tôi giúp anh cố định lại trước sau đó mới tìm cách ra ngoài. Trời có vẻ sắp mưa rồi.” Cô gái ngẩng đầu nhìn bầu trời ùn ùn kéo mây đen tới có vẻ hơi lo lắng. Một mình cô thì không sao có thể quen đường quen lối mà về nhà ngay nhưng bây giờ còn có một người bị thương ở đây. Đi lại khó khăn muốn về kịp trước khi trời mưa cũng không được. Bỏ anh lại đi về tìm người càng không yên tâm. 
“Được, cô cứ làm tôi chịu được.” Lục Cảnh Bắc nâng mắt nhìn cô gái dáng người nhỏ nhắn trước mặt kiên định gật đầu. 
Cô gái đi tìm tới hai thanh gỗ chắc chắn và vài sợi dây rừng tiến hành nẹp cố định cái chân gãy cho anh. Trong quá trình tuy cô gái đã cố gắng nhẹ nhàng hết mức có thể nhưng vẫn không tránh khỏi làm đau cái chân gãy nhạy cảm của anh. 
Lục Cảnh Bắc ngồi trên đất ánh mắt tập chung vào cô gái đang chăm chú xử lý cái chân gãy của mình mà thất thần. Cô gái dáng người hơi nhỏ ngồi xổm ở đó nhẹ nhàng giúp anh cố định chân bị gãy. Gương mặt tuy không phải rất xinh đẹp, chỉ dừng ở mức ưa nhìn nhưng lúc này có ánh đèn hắt lên lại đặc biệt thu hút. Giống như Thiên Sứ từ trong bóng tối bước ra cứu giúp người gặp khổ nạn là anh. Cũng để lại ấn tượng sâu đậm trong tâm trí của Ảnh đế Lục. 
“Được rồi. Tạm thời cố định lại rồi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-bac-si-cua-anh-de/3076449/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.