Hơn 4 giờ Lâm Tùng đến bệnh viện. Đi cùng anh ta còn có một người đàn ông đứng tuổi tóc đã có lất phất vài sợi trắng. Chắc là do khí chất và điều kiện sống tốt nên nhìn vẫn còn rất trẻ. Trên người mặc bộ đồ Tôn Trung Sơn màu xám đội thêm chiếc mũ phớt. Cảm giác giàu có trên người khiến người khác không thể bỏ qua. Người này không ai khác chính là cha nuôi của Lục Cảnh Bắc, Chủ tịch công ty giải trí Phong Khởi, ông Lục Đông Phong.
"Sức khỏe thế nào rồi. Nằm viện mấy hôm đã khỏe hơn chưa." Ông Lục Đông Phong đi vào hỏi.
"Cha nuôi. Con không sao." Lục Cảnh Bắc đang xem tin tức vội ngẩng đầu lên. Đối với người cha nuôi này anh đúng kiểu vừa có ơn lại vừa mang nợ.
"Xin lỗi anh Lục. Tôi phải ra sân bay đón Chủ tịch nên đến muộn." Lâm Tùng áy náy giải thích. Hà Vũ Hiền đã báo lại thời gian để anh ta tới thay nhưng anh ta phải ra sân bay đón Chủ tịch về nước trên đường có chút tắc nên tới muộn.
"Ừm. Cậu ra ngoài trước tôi có chuyện muốn nói riêng với Chủ tịch." Lục Cảnh Bắc không để ý nói. Giữa cha con hai người bọn họ có nhiều chuyện không tiện để người khác biết.
"Vâng, tôi xin phép."
Sau khi Lâm Tùng đi ra ngoài chỉ còn hai cha con Lục Cảnh Bắc trong phòng. Giữa hai người nói chuyện gì thì không ai biết được. Hiệu quả cách âm phòng VIP thật sự rất tốt. Xung quanh cũng không có ai khác nên không thể biết được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-bac-si-cua-anh-de/3076420/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.